Ngày nay người có tiền càng nhiều, người đi xe hơi cũng không ít, người đi xehơi thể thao lại càng không thiếu, nhưng chưa có ai lái xe thể thao ở nơi nàynửa đêm điều hiệu trưởng tới được.
Địa Trung Hải rõ ràng có chút không tin tưởng, ra dáng vẽ chất v n, đôi mắtnhỏ tròn bộ mặt cao ngạo có chút khinh thường nhìn chầnm chầm Khương Sâm cùngTrần Hi.
Trần Hi cũng cảm thấy sững sờ, trường này nói thế nào cũng thuộc vào hàng ngũđại học hạng nhất cả nước, hiệu trưởng được bổ nhiệm chắc hẳn cũng phải do chínhphủ an bài. Cô vẫn cho Khương Sâm chỉ là người làm ăn, còn có phần không minhbạch, nhưng nếu hắn có thể gọi cả hiệu trường ra nói chuyện, vậy xem ra cô nghĩvẫn còn quá đơn giản.
Phòng ngủ nữ sinh xưa nay chưa từng thấy không tắt đèn, vậy mà giờ này tất cảcửa sổ đều mở toang, lúc nhúc những cái đầu chen chúc nhau trên ô cửa. Cảnh nàymà để giáo sư thấy được tuyệt đối sẽ ôm đầu mà khóc, vì sao lúc trên giảng đườngkhông thấy họ có bộ dạng hiếu kỳ như vậy.
Khương Sâm nhìn lướt qua Địa Trung Hải, xoay người lấy từ trong xe ra mộtbình nước, rút hai tờ khăn giấy đưa cho Trần Hi.
“Lau cho sạch sẽ đi, nếu không hôm nay tôi cho cô chạy bộ về nhà”. Nói xonghắn còn cố tình n
hìn Địa Trung Hải một cái.
Khiêu khích, đây là trắng trợn khiêu khích, Trần Hi hít thật sâu, đè xuống sợhãi trong lòng, hàng ngày cũng không biết có đáng tin hay không, nếu như hắnkhông đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-noi-xu-voi-toi/2503122/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.