Dùng ánh mắt vĩnh biệt nhìn bọn Hạ Kỳ, Trần Hi âm thầm thở dài một cái, họathủy, Khương Sâm chính là một họa thủy.
Nhìn bọn Hạ Kỳ còn giơ tay ra hiệu động viên cô cố lên. Đùa gì thế, họ chẳnglẽ cho là cô có thể cùng cái tên Khương Sâm thần kinh này phát sinh chuyện gìsao?
Khương Sâm so với Doãn Triệt cũng không khá hơn chút nào, cho đến bây giờ,Trần Hi biết được ưu điểm duy nhất của hắn, chính là không đào hoa như DoãnTriệt.
Chỉ là Trần Hi cảm giác, Khương Sâm không đào hoa nguyên nhân chủ yếu là hắnvẫn chưa tìm ra một người phụ nữ có thể tương xứng với hắn.
Nghĩ tới đây, Trần Hi không nhịn được muốn xì mũi coi thường, trình độ tự mãncủa hắn quá cao, nên không thể tim ra người làm cho hắn cảm thấy xinh đẹp nganghàng với mình.
Thậm chí cô còn nhớ năm năm sau Khương Sâm vẫn còn độc thân.
Cô cảm thấy Khương Sâm nên học tập Đông Phương Bất Bại, bất đắc dĩ cũng cóthể mỗi ngày sống qua ngày với chính mình trong gương.
“Cô không có gì để nói sao? ” Thấy Trần Hi vẫn không chú ý đến mình, KhươngSâm không khỏi lên tiếng nhắc nhở cô sự tồn tại của mình.
“Hả?” Trần Hi nhìn Khương Sâm một chút, phát hiện hình như mình vừa mới táiphạm sai lần, ở chỗ này chỉ còn lại hai người, lý ra cô phải chú ý hắn hơn mớiđúng, thế nhưng cô lại lơ là.
Cô miễn cưỡng làm cho mắt mình ra vẻ sùng bái sáng rỡ, hi vọng như vậy có thểđể cho hắn cảm thấy thoải mái một chút, không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-noi-xu-voi-toi/127388/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.