🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cầu thang tối om và yên tĩnh.



"...Xin lỗi đã làm phiền." Tôi cúi đầu, muốn rời đi.



Bùi Giác ngăn tôi lại, " Cô ở vị trí nào trong đây?"



"Trợ lý đạo diễn."



"Vừa tốt nghiệp?"



"Ừm."



"Mới tốt nghiệp mà có thể làm trợ lý cho Trương đạo diễn là tốt rồi."



"Cảm ơn anh Bùi."



"Cô bao nhiêu tuổi?"



"Hai mươi lăm."



Anh khẽ mỉm cười, lười biếng nói: "Chúng ta bằng tuổi nhau, cô lại gọi tôi là anh à?"



"Đạo diễn cũng gọi anh là anh mà, ông ta cũng bốn mươi ba chứ bộ."



"Vậy thì gọi lại đi."



TÔI:?



Tôi cắn răng: "Anh Bùi."



Trong bóng tối, tôi không thể nhìn rõ, Bùi Giác dường như nhếch lên khóe môi?



Nhưng cái kiểu cười lạnh lùng không chút cảm xúc ấy.



Làm lòng tôi cảm thấy ngứa ngáy.



Nhưng thần may mắn cũng đã phù hộ cho tôi, anh ta không nhận ra tôi.



So với bảy năm trước, tôi gần như là một người khác.



Từ một giá đỗ xanh xao và gầy guộc trở thành một tiểu mỹ nhân được người khác khen ngợi.



Người thân của tôi còn suýt không nhận ra tôi chứ đừng nói là trong bóng tối lúc này.



"Anh Bùi, anh nghỉ ngơi đi, tôi về trước."



"Đợi đã." Anh lại ngăn tôi lại.



"Tôi có thể biết tên cô được không?"



Tôi nói: "Trình Á Nam."



"Cũng có thể gọi tôi là Tuế Tuế."



"Ồ, bạn cùng lớp tôi cũng tên Tuế Tuế"



Tuế Tuế là biệt danh của tôi, được đặt bởi người bà quá

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-nho-va-nhung-buc-thu-tinh/2839979/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.