Những gì tôi nói khiến khuôn mặt của Bùi Giác tối sầm trong vài ngày.
Không sao cả, dù sao phim cũng gần xong rồi.
Nhưng chỉ vài ngày trước đêm cuối, một tai nạn lớn đã xảy ra.
Một cảnh trên thuyền, vào một ngày lộng gió.
Người phụ trách mảng âm thanh đi vệ sinh, tôi tạm thời tiếp quản công việc của anh ta, đứng ở mép boong, cầm micro lau lau.
Tôi hơi mất thăng bằng và loạng choạng.
Một cơn gió thổi qua, tôi không thể giữ vững thăng bằng nữa, tôi trực tiếp rơi khỏi thuyền.
Bên dưới là một cái hồ, tôi còn không biết bơi.
Trong lúc bối rối, tôi nghe thấy một tiếng hét.
"Tuế Nghi!"
*Tên trước khi đổi của nữ chính.
Bùi Giác nhảy thẳng xuống.
Anh lo lắng ôm lấy tôi, như thể sẽ không bao giờ buông ra nữa.
Sau đó, tôi không nhớ gì cả.
Tôi tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ
Có một tin nhắn viết tay trên đầu giường:
"Nơi này là nhà của anh, cách phim trường không xa, anh cho em nghỉ phép, nghỉ ngơi mấy ngày, nếu muốn thay quần áo, trong tủ đồ có quần áo nữ, anh vừa mới nhờ người đi mua."
Đó là chữ viết tay là của Bùi Giác.
Nhiều diễn viên đều có nhà xung quanh phim trường. Bùi Giác cũng không ngoại lệ.
Tôi đã từng đọc một tin đồn rằng anh ta hầu hết thời gian anh ta đều sống ở đây.
Ngôi nhà rất sạch sẽ. Khi tôi bước vào phòng để đồ, đập vào mắt tôi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-nho-va-nhung-buc-thu-tinh/2839968/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.