Những ngày cuối tháng thật sự rất bận rộn, mỗi ngày Diệp Thanh Vy đều tăng ca, đã lâu không có thời gian về nhà thăm bố mẹ. Thế này chưa là gì với tháng cuối năm, công việc làm mãi chưa hết, nhiều người phải ngủ lại công ty. Dù sao tiền lương Giang thị trả cho nhân viên rất cao, mọi người đa số đều liều mạng. Tuy nhiên có nhiều người không chịu nổi áp lực đã xin nghỉ việc.
“Được rồi, chúng ta chỉ có mấy ngày cuối tháng, hay một tháng cuối năm. Đâu đáng sợ bằng trợ lý của Giang tổng.” Đồng nghiệp A cảm thán.
“Đúng vậy, nghe nói trợ lý Triệu lại phải đi khám bệnh tim.” Đồng nghiệp B nói.
“Trợ lý của giám đốc, đúng là cả năm đều đau đớn.” Đồng nghiệp C đồng cảm.
“Cái danh hiệu ác ma của tổng giám đốc đâu phải là hữu danh vô thực.” Đồng nghiệp D thở dài.
“Đó đó, tháng trước trợ lý Dương không chịu nổi đã nghỉ việc rồi.”
“Nói vậy lại phải có người xui xẻo sao?”
“Đừng nói nữa, biết đâu người đó là cô đó.”
“Đừng nha, đừng nha, tôi còn muốn lấy chồng sinh con, chưa muốn cống hiến toàn bộ sức lực cho công việc đâu.”
“Đùa gì vậy, chúng ta đều là tinh anh của bộ phận được không? Sao có thể nói điều đi là điều được?”
“Đúng đúng, giám đốc muốn trợ lý hay thư ký gì đó chắc phải tuyển thêm người bên ngoài.”
“Mấy người rảnh rỗi nói xấu cấp trên, không sợ có kẻ báo lại mất hết việc sao?” Đường Hoa không biết từ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-tuyet-tan-hoa-no/2874290/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.