Giang Duy Bảo gặp tai nạn, nên Đường Tuyên và Triệu Long đến đây giúp đỡ, Đoàn Huy Vũ ham vui đi theo. Bởi vì có sự giúp sức của đám người họ, công việc đã hoàn thành trước thời hạn. Giang Duy Bảo quyết định cho mọi người ở lại thêm một ngày nữa rồi mới trở về, chuyến công tác kết thúc sớm hơn dự kiến hai ngày.
“Ôm cho chặt đó.” Giang Duy Bảo thuê một chiếc xe đạp từ khách sạn, chở Diệp Thanh Vy đi xung quanh, khó khăn lắm mới có thể tách khỏi đám nhiều chuyện kia.
“Vẫn là chú bảo vệ đó sao?” Diệp Thanh Vy bĩu môi: “Vậy không thể vào được rồi.”
Địa điểm đầu tiên hai người đến là trường học trước kia, nơi này gần khách sạn nhất. Dù Diệp Thanh Vy trước đây chỉ học có một năm, cô vẫn khiến nhiều người ấn tượng, đặc biệt là bảo vệ của trường. Bởi vì ngày trước cô thường xuyên trốn học, đánh nhau, nhiều lần bị bắt được.
Chú bảo vệ ở trường họ rất nghiêm khắc, không phải học sinh và giáo viên của trường sẽ không được vào trong. Xem ra lần này họ chỉ có thể đứng bên ngoài quan sát.
“Không vào được thì leo vào.” Diệp Thanh Vy đề nghị, thật là một ý kiến hay.
Hai người đều nắm kỉ lục trốn học của trường, đối với hàng rào phía sau dĩ nhiên rất quen thuộc. Giang Duy Bảo im lặng không lên tiếng, chạy xe vòng ra phía sau.
“Em định bay lên sao?” Anh cố gắng nhịn cười.
Trước đây nơi này có một hàng rào không quá cao bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-tuyet-tan-hoa-no/2874033/chuong-22.html