Diệp Thanh Vy mở mắt, chỉ thấy mình đang ở một ngôi nhà hoang, trước mặt có bốn năm người mặc đồ đen đứng đó.
“Tỉnh rồi sao?” Phía sau truyền đến giọng nói, là Trần Diệu Linh.
“Cô muốn gì?” Diệp Thanh Vy muốn thoát ra nhưng không thể.
“Muốn gì?” Cô ta hỏi ngược lại, sau đó cười lớn: “Dĩ nhiên là mạng của mày!”
“Cô điên rồi!” Không được, cô nhất định phải thoát khỏi nơi này.
Buổi sáng cô và Giang Duy Bảo đang đi mua thuốc cho mẹ cô, hai người đã hẹn tối sẽ cùng nhau về dùng cơm. Anh chỉ quay đi, cô liền bị đám người này gây mê rồi bắt lên xe. Nhất định bây giờ anh rất lo lắng, đang chạy đi tìm cô.
“Tao ra nông nỗi này không phải do mày?”
Năm xưa, không phải do Diệp Thanh Vy, Giang Gia Bảo sẽ không bỏ cô ta đi. Sau đó, cô ta chấp nhận sự chán ghét của Giang Duy Bảo để lần nữa lấy được hôn ước với Giang gia, lại là Diệp Thanh Vy lần nữa phá hỏng. Chỉ vì ở bên cạnh người phụ nữ này, Giang Duy Bảo ngu ngốc từ bỏ cả quyền thừa kế, cũng không muốn cưới cô ta làm vợ.
“Ngươi tao yêu, vị trí phu nhân Giang gia, tất cả của tao đều bị mày cướp đi.” Ánh mắt Trần Diệu Linh trở nên độc ác: “Nếu đã như vậy, tao sẽ hủy diệt mày, để mày mất tất cả.”
“Cô…” Diệp Thanh Vy có chút hoảng, cô không sợ chết, chỉ không nhẫn tâm bỏ lại người thân của mình mà thôi.
“Trước tiên, tao sẽ cho mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-tuyet-tan-hoa-no/2874009/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.