"Tí nữa sẽ bắn pháo hoa."
"Oa, thật không?"
"Ta mới nghe thị vệ bên kia nói, chắc chắn luôn."
"Thật mong chờ."
Hai cung nữ châu đầu ghé tai thì thầm, cung nhân ngồi trước hắng giọng một cái mới im lặng chỉnh chu hầu hạ, tranh thủ liếc mắt nhau trước khi rời đi, cung nhân buồn cười, lại đưa ánh nhìn về phía Hoàng đế đằng xa, không hiểu bọn họ đang làm gì mà ngồi an tĩnh nghiêm túc đến thế, rõ ràng đang coi nhạc, phải thư giãn thả lỏng mới đúng.
Tịnh Hứa Gia dâng chén trà bạch ngọc đến trước mặt Hoắc Cung nói: "Mời bệ hạ."
Hoắc Cung nhận bằng cả hai tay, yên lặng nhấp một ngụm.
Hải Họa càng không coi bản thân là người lạ, khều khều Tịnh Hứa Gia nhờ rót cho với, tất nhiên Tịnh Hứa Gia tự động bỏ qua cái khều đấy, coi Hải Họa không khác không khí là bao, vén tụ áo rót trà mời cả hai mỹ nhân nếm thử. Hai nàng không ngờ mình cũng có phúc phận này, e ngại một hồi rồi chợt nhận ra, vị đạo trưởng trước mắt hình như là người có địa vị cao nhất trong những người ngồi đây, phải là cao nhất trong toàn bộ người trên thuyền hoa này thì đúng hơn, ngay cả Hoàng đế bệ hạ cũng cung kính nhường nhịn ba phần, bèn chậm rãi đến trước y quỳ xuống, nhận chén trà bằng hai tay giống Hoắc Cung. Một trong hai nàng, Lưu Mẫn ngượng ngùng nhìn sang Hải Họa, hỏi: "Ngài... có muốn không, tiểu nữ nhường chén này cho ngài."
Trong lời nói ngọt ngào giấu nhẹm ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-tuyet-ngung-roi/2970023/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.