Chương trước
Chương sau
Đầu mùa hạ, thời tiết bắt đầu ấm dần, những tia nắng ban sớm tựa lúa vàng óng ánh, bên trên trong phòng tổ chức hội nghị - tiệc cưới tại khách sạn xa hoa Luxury Ren đang náo nhiệt chuẩn bị cho đám cưới đầy xa hoa.

Những vị khách đến tiệc đang ký lên hai bức tranh cưới mang tên Louis Castia - Quách Tiểu Miên và Aris Fanton - Lâm Hạ Anh.

Ai đến cũng bất ngờ với độ chịu chi của cô dâu và chú rể với hàng ngàn bông hoa hồng được trang trí khắp nơi.

Tại khu vực đón tiếp, hai cô dâu trong bộ váy cưới lấp lánh đến mức dù là ban ngày nhưng vẫn chói mắt, còn chú rể thì khá đơn giản nhưng không kém phần thanh lịch trong bộ vest màu đen tuyền. Trên mặt bốn người bọn họ ai cũng hiện lên niềm hạnh phúc vô bờ.

Niềm vui như được nhân lên bội phần khi hai cô bạn thân thiết cùng nhau tổ chức lễ cưới cùng một ngày và cùng một địa điểm.

Vì mối quan hệ của gia đình Tiểu Miên và quyền lực tuyệt đối của Aris nên khách khứa đến đây nhiều không đếm xuể. Mặc dù chỉ gọi là mời những người thân thiết nhưng cả hội trường cũng trên hai ngàn người.

Tiểu Miên quay sang nhìn Hạ Anh, nhìn gương mặt hạnh phúc của cô rồi nói:

- Rất hạnh phúc đúng không?

Đôi mắt Hạ Anh sáng rực, trong đó ẩn một lớp màn sương mỏng:

- Ừ, rất hạnh phúc rất vui, hạnh phúc hơn, vui hơn khi được tổ chức cùng một địa điểm và thời gian với đứa bạn thân nhất của mình.

Cả hai cùng cười vui sướng. Hai người đàn ông thấy vậy cũng tràn ngập pháo hoa trong lòng vì có thể mang đến niềm vui trọn vẹn cho người con gái mà họ yêu thương.

Aris nhân lúc không đón khách, ghé sát bên tai Hạ Anh và thì thầm với cô:

- Phu nhân, hôm nay em thật xinh đẹp.

Hạ Anh ngượng đỏ mặt, sợ có ai đó nghe thấy liền cười bọn họ, vì những người đến đa phần đây đều là ma cà rồng mà. Không ngoài dự đoán, những người xung quanh đều nhìn đôi uyên ương không chớp mắt. Aris mặc kệ bọn họ mà hôn nhẹ lên trán cô.

MC sự kiện thấy cảnh này liền thốt lên:

- Quao, chưa gì mà cô dâu chú rể của chúng ta cháy quá cháy rồi.

Hạ Anh ngại không biết giấu mặt đi đâu, còn hắn thì cứ cười đầy tự nhiên như chẳng có chuyện gì xảy ra. Giờ phút này ngại có còn là gì với hắn nữa. Nếu so sánh với mặt đường thì mặt hắn còn chai lì hơn gấp trăm ngàn lần.

Bữa tiệc đầy xa xoa ấy toàn là những nhân vật có tiếng tăm đến dự. Trong đó, có cả bạn bè thân thiết của bọn họ. Khung cảnh hoành tráng chưa từng có khiến những người khác vô tình đến khách sạn và bắt gặp khung cảnh này cũng ao ước bản thân có thể được tổ chức một đám cưới thế kỷ giống thế này một lần.

Những người phục vụ đều há hốc mồm bất ngờ vì được gặp rất nhiều người nổi tiếng. Nhưng họ càng bất ngờ hơn là lượng thức ăn được đưa lên lại thừa hơn một nửa. Đầu bếp nhìn thức ăn được đưa vào bỗng lên cơn đau đầu, ông tự bẩm bẩm:

- Thức ăn tôi nấu tệ đến vậy sao? Đây là lần đầu tiên có trường hợp này.

Nhiều người phục vụ khác nhìn thức ăn còn xanh cả mặt mày, toàn sơn hào hải vị là không ai đụng đũa, vẫn còn y nguyên. Một người phục vụ nhỏ tuổi nhanh nhạy nói:

- Chắc, chắc là họ muốn flex độ sang chảnh của mình nên mới không ăn. Nhà hàng của chúng ta thuộc dạng xa hoa, đắt đỏ và nổi tiếng ngon nhất cả đất nước này. Không có chuyện không ngon được. Chắc chắn là vậy rồi.

Nghe xong điều này, chẳng ai muốn phản bác, đành gật gù nói:

- Chắc vậy rồi.

Sự kiện ngày hôm đó tốn không ít giấy mực của rất nhiều cánh báo chí, một nhân vật mới nổi trong lĩnh vực kinh doanh bệnh viện lại có thể chịu chi cho một đám cưới thế kỷ xa hoa bậc nhất. Ai ai cũng tranh nhau tìm kiếm thông tin và những nhân vật chính trong bữa tiệc này nhưng chẳng thể tìm hiểu cặn kẽ được bao nhiêu.

Đầu giờ chiều, đã có hai chiếc xe RollRoy màu trắng sang chảnh đừng trước khách sạn đón hai cặp đôi nổi tiếng trong bữa tiệc khởi hành đến địa điểm trăng mật của riêng mình.

Trước khi lên xe, bốn người đứng nói vài câu.

- Aris, chúc mừng cậu, chúc hai người hạnh phúc mãi về sau.

Đáp lời của Louis, Aris vỗ vào vai anh:

- Hai cậu cũng vậy nhé! Hạnh phúc mãi mãi. Đi đường cẩn thận, hẹn sau trăng mật chúng ta gặp nhau.

Tiểu Miên thì ôm bạn thân của mình một cái rồi nói:

- Tạm biệt, đi chơi vui nhé!

- Cám ơn cậu, cậu cũng thế!

Ngồi trong xe, Hạ Anh nhìn ra chiếc xe của Tiểu Miên và Louis lăn bánh rời đi, nở nụ cười hạnh phúc. Aris ngồi cạnh nắm tay cô không rời, đặt lên môi cô một nụ hôn nồng cháy, Hạ Anh cản hắn lại, ngại ngùng nói:

- Có người trên xe.

Người trên xe chẳng ai khác chính là Jake. Thân phận người dưới quyền Aris thật khổ, hết chạy việc như điên thì lại ăn đường đến bội thực. Hắn nghĩ, cũng may là chỉ đưa họ đi thôi, rồi để xe ở đó và tự quay về Jamaz, chứ ở suốt tuần cùng hai người họ chắc hắn bị tiểu đường mất thôi.

Giờ phút này trong đầu Aris chỉ có phu nhân của mình, chẳng thèm quan tâm đến sự tồn tại của Jake, vẫn tiếp tục ăn hiếp chiếc môi bé nhỏ đỏ mọng của Hạ Anh.

Một màn đường mật khiến Jake không tài nào chịu được nữa, đành nói:

- Chủ nhân, phu nhân, chúng ta xuất phát thôi.

Nói rồi, chiếc xe chầm chậm rời đi đến đại lộ hạnh phúc, đi trên còn đường tình yêu vĩnh hằng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.