Chương trước
Chương sau
Rồi hắn đặt một nụ hôn trên mờ môi chín mọng như quả anh đào của cô. Nụ hôn càng lúc càng sâu, cơ thể Hạ Anh dần nóng bừng, lý trí trỗi dậy mách bảo khiến cô đẩy nhẹ người hắn ra, dù hắn chưa thỏa mãn nhưng cũng lưu luyến mà buông tha cho cô.

Trong vòng tay hắn, Hạ Anh thở hổn hển nói:

- Chúng ta ngồi vào bàn đi! Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn hết rồi.

Hắn gật đầu đồng ý, kéo ghế đợi cô ngồi vào rồi cầm chai rượu của cô lên, thấy đó chỉ là rượu trái cây loại nhẹ nên cũng an tâm mở nắp đổ vào chiếc ly thủy tinh.

Gương mặt hắn đầy cưng chiều nói nhỏ bên tai Hạ Anh:

- Em uống ít thôi.

Miệng nói như thế nhưng tay thì làm khác, ly rượu của cô được hắn đổ vào dâng cao hơn một nửa, cái này có thể gọi là chuốc say cô không?

Sau đó hắn vẫn đứng đó, cẩn thận lấy phần Beefsteak của cô cắt nhỏ ra cho vừa ăn, nước sốt, khoai tây và salad trên bàn cũng được hắn cẩn thận sắp xếp lại để cô dễ lấy.

Hạ Anh nhìn hắn gương mặt tràn ngập ý cười nhỏ giọng:

- Cám ơn anh!

Aris Jeffrey cười nhẹ ánh mắt đầy hài lòng nhìn cô, kề gương mặt mình sát mặt nhỏ nhắn.

- Thưởng cho tôi đi!

Cô hiểu ý hắn, hơi rướn người về phía gương mặt sắc sảo gần mình và “chụt” một cái. Cô ngượng ngùng nói:

- Thưởng… thưởng rồi đó.

Nụ hôn nhanh chóng chớp qua nhưng lại khiến người đó cảm thấy hài lòng về chỗ của mình.

Phần của hắn là một chai chứa chất lỏng màu đỏ sóng sánh cùng một chiếc ly bạc. Trong suốt buổi, hắn không uống một ngụm nào trong chai của mình vì sợ cô có những ấn tượng xấu, tốt nhất cô không nên thấy những điều này. Chuyện “ăn” của hắn để sau cũng được.

Ăn được một lúc vẫn không thấy hắn đụng gì đến chiếc ly bên cạnh, Hạ Anh nói với hắn:

- Anh không dùng bữa sao?

Ánh mắt của hắn vẫn dán chặt trên gương mặt nhỏ của cô.

- Tôi không đói.

Hạ Anh chưa bao giờ thấy hắn dùng bữa, thật sự không biết được khi nào hắn mới đói. Tạm gác những suy nghĩ đó sang một bên, cô tiếp tục nói:

- Công việc của anh có gặp khó khăn gì không?

Bỗng nhiên bàn đến công việc, hắn không hứng thú lắm vì so với công việc thì kể chuyện của cô thú vị hơn nhiều. Aris chỉ nhàn nhạt trả lời:

- Không có, mọi chuyện đang diễn ra theo chiều hướng rất tốt, nếu em lo lắng và muốn giúp tôi thì ngày ngày cứ đến làm việc cùng tôi. Tôi sẽ sai người chuẩn bị thêm bàn mới cho em, chúng ta sẽ được ở cạnh bên nhau nhiều hơn.

Không thể suy nghĩ thêm được đề tài nào để nói, hai tay Hạ Anh đặt dưới đùi nắm chặt lại, cố kìm nén tâm trạng căng thẳng đang nhen nhóm. Trong suy nghĩ của cô đang ngập ngừng chưa dám thực hiện những việc đã chuẩn bị từ trước.

Cô uống một lúc hết ly rượu được hắn rót ban đầu, tự tay đổ thêm một ly nữa và xử lý cạn.

Hắn lo lắng nói:

- Em uống ít thôi!

Gương mặt Hạ Anh phím hồng nhẹ, cảm thấy có thêm can đảm cô mới tiếp tục nói”

- Vậy…. à. Hôm nay tôi mời anh đến là có chuyện muốn… nói với anh.

Giọng cô nhỏ gần khiến hắn cũng tò mò, chuyện gì mà phải mở tiệc thịnh soạn như vầy chứ? Bình thường cô chỉ cần nói hắn sẽ đáp ứng tất cả rồi. Hắn di chuyển ngồi gần chỗ cô, giả giọng nghiêm trọng:

- Chuyện quan trọng lắm sao?

Hơi thở Hạ Anh thoang thoảng mùi rượu quấn quanh mũi hắn. Ánh mắt của cô rất thẳng thắn nhìn vào đôi mắt đen nháy kia.

Gương mặt và ánh mắt này làm hắn nhớ đến chuyện trước kia, khi cùng ở cô còn ở Renta, lúc cô uống rượu và ngồi khóc, khóc mệt quá thì lăn ra ngủ.

- Dạo này tôi thấy tình cảm của chúng ta dần phai nhạt thì phải, không biết có phải do tôi tưởng tượng không, tự nhiên lại cảm thấy lo lắng.

Trong đầu Aris suy nghĩ, cô nói “phai nhạt” sao? riêng hắn thì nhận thấy càng nồng đậm hơn mới đúng. Dừng một chút, hai tay Hạ Anh xoa xoa má của hắn khiến gương mặt méo mó trông rất buồn cười, cơ thể cô cũng nghiêng nghiêng gần người hắn hơn.

- Nên… cho tôi hôn 10 cái để an ủi đi. Anh không được từ chối, không được phản kháng.

Trong đầu Hạ Anh đếm từ từ “3, 2, 1, bắt đầu”, cô gái nhỏ nhích ghế đứng thẳng dậy, từ trên cao bờ môi đỏ mọng cứ thế mà “chiếm tiện nghi” trên khuôn miệng của hắn.

Cả người hắn cứng đờ trước sự chủ động đầy táo bạo này của cô. Một lúc sau hai tay Aris đặt lên cơ thể mảnh mai, ôm chặt lại, mắt nhắm nghiền như tận hưởng hương vị ngọt ngào từ cô.

Hắn cứ nghĩ nụ hôn tiếp theo sẽ như cái đầu tiên, sẽ hôn ở môi, nhưng hắn đã lầm. Gượng gạo một lúc, Hạ Anh cởi vài cúc áo trên cổ, mở rộng chúng ra rồi thẳng thắn đặt những nụ hôn sâu trên đó, từng vết đỏ cứ chậm rãi từng chút một xuất hiện trên cổ hắn.

Tay hắn ôm cô nắm chặt lại, gân xanh nổi lên, vì cô đã nói không được phản kháng nên hắn cố chịu đựng đợi cho đến nụ hôn thứ mười, trong lòng hắn nôn nóng sao nụ hôn của cô lại lâu đến vậy.

- Ưm ~, Hạ Anh, nhanh lên, tôi… không chịu nổi nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.