Hắn duỗi người một cái rồi chậm rãi bước về phòng bên cạnh. Cửa từ từ mở ra, hắn nhẹ bước chân đến giường, nơi người con gái nhỏ của hắn đang ngủ ngon lành. Chắc hôm qua cô rất mệt nên mới ngủ mặc kệ đời như thế này.
Ánh mắt đen nhánh của người ngồi trên ghế cứ tập trung vào mỗi cô. Thoáng chốc Hạ Anh trở mình, mắt mập mờ nhìn thấy hắn. Cô ngồi dậy lấy tay dụi dụi mắt một chút rồi chồm người ra nắm tay hắn kéo lên giường. Aris cũng thuận theo, nằm xuống để cô rúc vào lòng, giọng nói khàn khàn của Hạ Anh vang lên trong lồng ngực hắn:
- Anh nghỉ ngơi một chút đi.
Hắn thở nhẹ, khóe môi nở nụ cười. Hắn ước gì có thể đem cô gắn lên người mình, để lúc nào được ở bên cạnh cô gái đáng yêu này. Cơn buồn ngủ bỗng nhiên lại ập đến. Hắn không thể hiểu được bản thân có thể thức nhiều ngày liền, nhưng gạo gần đây cứ ở bên cô thì không thể nào thức nổi. Dù sao cũng là ngủ cùng cô nên hắn cũng không quan tâm lắm.
Cả hai chìm trong giấc mơ của riêng mình, chỉ vài tiếng sau, khi ánh sáng chiếu vào mang đến sự ấm áp trong căn phòng, Hạ Anh thức dậy thì thấy bên cạnh trống trơn.
Nếu nhìn vào gương không thấy dấu hôn đỏ mới trên cổ thì bản thân cô lại nghĩ việc hôm qua chỉ là giấc mơ. Dường như việc “phạt” cô như thế đã thành thói quen, thành cơn nghiện của hắn, hắn không tạo dấu ấn trên người của cô thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471072/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.