Rồi nhanh chóng lấy khăn giấy trên bàn lau sạch nước mắt của mình. Hạ Anh cũng cười khổ, đứng dậy khỏi ghế, đi qua ôm người bạn thân của mình, trong lòng dâng lên cảm xúc buồn bã không thôi.
- Xin lỗi mà Tiểu Miên, đừng giận mình nhé! Mình hứa một thời gian nữa sẽ về đây, không đi đâu nữa hết, xin lỗi vì để cậu buồn lòng.
Tiểu Miên cũng ôm chặt Hạ Anh, nén nước mắt vào lòng.
- Xin lỗi cậu Hạ Anh, hôm qua mình giận quá mà lớn tiếng với cậu, mình xem cậu như người nhà vậy nên mình mới có những lời nói như thế.
- Cậu nhớ giữ gìn sức khỏe, ai ăn hiếp cậu thì đừng ngại đánh lại họ luôn nhé!
- Ừm, mình hiểu.
Aris Jeffrey nãy giờ không có biểu tình gì, chỉ ngồi như một pho tượng xem những việc diễn ra trong căn phòng nhỏ, Louis cũng không nói gì với hắn cả.
Một lúc sau, tiếng nói ấm áp của Louis Phàm cất lên.
- Nè, hai cô gái, định ôm nhau đến bao giờ, thức ăn chuẩn bị mang lên rồi.
Một bàn ăn đầy ắp nhưng chỉ có hai người ngồi ăn. Chén của Aris và Louis đều trống trơn, không ai đụng đũa.
Ăn xong, cả bốn người cùng lên xe của Louis đi dạo chơi quanh thành phố, đến chiều thì họ đưa Hạ Anh về chung cư của Hạ Anh rồi mới rời đi.
Hạ Anh xuống xe và đi nhanh vào trước, Aris vừa chuẩn bị rời đi thì Lousi nói với hắn:
- Nhờ cậu bảo vệ Hạ Anh.
Aris không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471070/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.