Chương trước
Chương sau
***

Ánh sáng qua khe cửa sổ chiếu vào mặt, Hạ Anh tỉnh dậy thì nhận ra bản thân đang ở trong căn phòng của mình. Cô vội ngồi dậy, thay trang phục, bỏ cả bữa sáng chạy qua phòng làm việc của hắn.

Từ bên ngoài, Hạ Anh nghe được giọng nói của Lucy bên trong phát ra:

- Aris, anh nên nghỉ ngơi, đợi cơ thể hồi phục rồi hãy tiếp tục làm việc.

Không có tiếng đáp lại Lucy, Hạ Anh cứ nghĩ cô ta đang nói chuyện một mình. Bản thân cô đã ngầm hiểu ra, Lucy thật sự không mang thai, thai ba tháng đầu là giai đoạn nhạy cảm của thai kỳ, cần được chăm sóc cẩn thận, vậy mà cô ta còn đi cùng Aris dẹp phản loạn thì quả là bất thường.

Chuyện đánh nhau là chuyện của đàn ông, nhưng Aris lại để cho cô ta đi theo chắc chắn cũng có ý đồ muốn ngầm vạch trần cô ta cho Hạ Anh biết.

Nếu Lucy đã thích diễn trò mang thai, vậy thì cô cũng góp vui cùng cô ta vậy. Dường như người bên trong biết được sự xuất hiện của Hạ Anh, giọng nói nuông chiều vọng ra:

- Hạ Anh, em vào đây.

Tình huống ngoài dự liệu khiến Hạ Anh chợt không biết nên vào hay nên bỏ đi. Cánh cửa dần mở ra, qua khung cửa lớn,Hạ Anh thấy Aris đang đứng trước mặt cô, trông hắn đã khỏe hơn hôm qua nhiều nhưng vẫn còn một chút mệt mỏi.

Hắn thấy Hạ Anh, nhìn cô một lượt từ trên xuống, ánh mắt hiện lên ý cười. Hôm nay cô cố ý chọn trang phục quyến rũ hơn mọi ngày, chiếc váy trắng dài đến gối, phần cổ áo hờ hững hơi rộng cổ, tóc thả dài được vén sang một bên đầy nhẹ nhàng.

Chủ ý của Hạ Anh là muốn hắn thấy dáng vẻ yêu kiều này của cô, nhìn biểu hiện của hắn thì cô chắc chắn mình đã thành công. Aris nắm tay cô tiến vào trong mặc cho Lucy hướng ánh nhìn ghen ghét, muốn ăn tươi nuốt sống về phía Hạ Anh.

Hai người tình tứ tiến về đến bộ ghế sofa màu nâu xám và ngồi kế bên nhau mặc kệ Lucy đứng nhìn hai người họ. Giọng nói trong trẻo có phần châm chọc của Hạ Anh càng khiến cô ta như muốn nổi điên lên:

- Chị Lucy, lại đây ngồi nè! Đứng nhiều như thế, không may ảnh hưởng đến em bé trong bụng thì sao?

Aris tỏ thái độ bất ngờ nhìn Hạ Anh rồi qua sang nói với Lucy:

- Thật sao? Nếu vậy thì cần phải tĩnh dưỡng cẩn thận, Lucy, thật không ngờ cô tìm được người yêu chân chính của mình, chúc mừng cô!

Lucy đứng chôn chân tại chỗ, gương mặt tái nhợt, không ngờ rằng chuyện bản thân nói dối mang thai lại trở thành con dao hai lưỡi, khiến cô không còn mặt mũi nào với Aris. Rõ ràng lúc trước Hạ Anh ngây thơ định giúp cô ta mà, bây giờ tại sao lại… thay đổi thái độ.

Hạ Anh vừa tựa vào lòng người kế bên, tay vừa vuốt ve ngực hắn, ánh mắt thể hiện sự thách thức.

- Chị có thai, không thể nào giúp Aris giải quyết nhu cầu được, trong thời gian đó em sẽ thay chị nhé!

- Dù gì, sau này chúng ta có thể làm chị em tốt của nhau mà, phải không?

Lucy mất đi vẻ tự tin vốn có của mình, không quan tâm vị trí của bản thân ở đâu. Cô ta nói to:

- Cô đang nói hàm hồ gì vậy?

Hạ Anh cười thầm trong bụng, không ngờ người phụ nữ quyến rũ này cũng có lúc phải mất hình tượng. Trước đây cô ta rất mạnh mẽ và tự tin. Cánh tay của Aris ôm chặt Hạ Anh vào lòng đầy cưng chiều, phụ họa theo.

- Lucy, chuyện tình cảm là điều không ai biết trước được, chúc mừng cô Lucy. Nhờ vậy tôi cũng thấy nhẹ nhõm hơn. Có thai thì không nên đứng nhiều như thế.

Rồi hắn nói với giọng to hơn một chút:

- Jake, hãy đưa phu nhân về phòng nghỉ ngơi!

Theo lệnh chủ nhân, không biết Jake ở bên ngoài từ lúc nào đã mở cửa phòng, đi vào “mời” Lucy ra ngoài.

Trong phòng còn mỗi hai người, Hạ Anh không chần chừ mà nhích người ngồi lên đùi hắn, hai tay nhẹ nhàng ôm cổ, đối mặt với đôi mắt đen nhánh của người kia.

- Cám ơn anh!

Hắn không ngờ được sau ngày hôm đó cô cho hắn lần lượt từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Cũng may hắn cũng kịp nhận ra sự thay đổi này của người trong lòng, tay hắn cũng không an phận đặt lên eo nhỏ của cô, cưng chiều nói:

- Về chuyện gì?

- Vì anh đã cứu tôi, vì anh luôn quan tâm tôi, sợ tôi ám ảnh về đôi mắt đỏ nên đã cho mọi người xung quanh tôi đeo lens để tôi không nhớ về ký ức xưa. Nhưng tôi đã lớn rồi, không cần phải làm thế nữa đâu.

Khi nghe những lời này, Aris Jeffrey ngầm khẳng định suy đoán của mình là đúng, tay hắn đang đặt lên eo cô vô thức nắm chặt một chút. Hắn lại nghĩ, dù cô có làm gì thì hắn cũng chiều theo ý cô.

- Tôi chuyện đeo lens mắt cũng không phải làm việc khó khăn gì, với lại nếu sau này họ muốn sống cùng con người thì cũng phải làm vậy thôi. Em đừng để tâm.

- Cám ơn như thế vẫn chưa đủ, em phải trả ơn bằng cách khác.

Hạ Anh ngập ngừng, không dám đối mặt, tránh ánh mắt thâm sâu khó đoán của hắn.

- Cách… cách gì?

Aris nhìn biểu tình cô gái trước mặt càng thêm thích thú. Hắn quyết không buông tha cho cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.