Hạ Anh vừa quan sát xung quanh, vừa nói:
- Là tôi, hình như có người theo dõi tôi, anh có thể đến rước tôi được không? Hiện tại, tôi đang ở X1 đường XX2, cách cửa hàng tiện lợi Mini Food khoảng 500m.
Khoảng 3 phút sau, có một người đàn ông đang vội vã chạy tới, đầu đội nón đen, đeo kính đen, khẩu trang đen, quần áo, giày, cũng đen. Người này mang đến cho Hạ Anh của giác còn nguy hiểm hơn lúc nãy, Hạ Anh cố tỏ ra bình tĩnh hết sức có thể. Người đàn ông mặc đồ đen đứng trước mặt cô.
- Hạ Anh, là tôi đây.
Hạ Anh vẫn ngồi ghế, gương mặt trở nên nhẹ nhõm hơn, cô cúi đầu xuống ôm mặt và nói:
- Cảm ơn vì anh đã tới.
Aris Jeffrey khụy gối xuống nhìn về cô gái nhỏ, tay hắn đang định xoa đầu cô và bảo “Cô làm tốt lắm! Cám ơn cô đã gọi cho tôi.”. Nhưng không biết trong đầu hắn nghĩ gì, khi tay sắp chạm vào tóc cô thì bỗng nhiên dừng lại giữa không trung, hắn thu tay lại.
- Cô không sao chứ?
Hạ Anh đứng lên, gương mặt không còn tỏ vẻ sợ sệt, dường như những giây phút yếu đuối thoáng qua kia không phải của cô, ánh mắt cô nghiêm túc đến lạ thường nhìn về phía Aris Jeffrey.
- Anh về nhà cùng tôi, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với anh.
Thế là hai người cùng đi bộ về phía chung cư của Hạ Anh, hắn rất muốn dùng khả năng của mình để di chuyển nhanh hơn nhưng hắn không thể, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3470987/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.