http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/stranger-sun-bof-ost-va.5RQ3bRhIke.html
(Bật nhạc trước khi đọc nhé)
Giữa khung trời trong xanh thăm thẳm, không chút gợn sóng mây. Từng tia nắng len lỏi qua ô cửa sổ, vui đùa nhảy nhót trên những phím đàn trắng, nơi phát ra thứ âm thanh trong trẻo, rộn ràng, vui tươi… Những điệu nhạc như hoà tan vào gió và nắng tạo nên một khung cảnh bình yên đến, thoáng đãng đến lạ. Từ xa vọng lại, cứ ngỡ những âm thanh ma mị ấy chắc hẳn sẽ được phát ra từ đôi tay của một người nghệ sĩ tài ba. Nào ngờ đó chỉ là một cậu bé chạc cỡ mười bốn, mười lăm, đang say sưa trong giai điệu của chính mình. Cậu bé có khuôn mặt khôi ngô, từng đường nét trên khuôn mặt tuy không phải là hoàn mĩ, nhưng luôn toả ra nét thanh tú và sáng rạng. Cậu bé đang say trong niềm đam mê của chính mình…
“Cây đàn này ở đâu ra thế hả?”
Tiếng đàn đang ngân dài bỗng dưng im bặt. Nghe thấy giọng nói giận dữ từ phía sau, cậu bé hốt hoảng đứng bật dậy, quay lại nhìn người cha với con tim đập liên hồi…
“Là… là là con đã để dành tiền mua, cũng có xin mẹ một chút nữa”
Cậu bé lúng túng trả lời cha, cậu đứng cạnh chiếc đàn gần nhất có thể, như không muốn cho bất kì ai đụng vào.
“Cái thằng này, chẳng phải tao đã cấm mày chơi đàn rồi mà, sao mày còn dám bỏ tiền ra mua nó rồi mang về đây chứ? Mày không coi tao ra gì ở trong cái nhà này chứ gì?”
“Tại sao ba lại cấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-mua-roi/2141437/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.