“Hé hé để xem bây giờ mày có còn dương mặt lên mà khinh bỉ nữa không? Bệnh dại ở trai?? Bây giờ tao sẽ cho mày nếm cái bệnh đó...”
- Buông ra…
“Rồi mày sẽ giống như tụi tao thôi, ngoan ngoãn mà ngồi yên cho các anh “hưởng” đi em….”
- Minh Đăng!
“Ngồi yên nào, yên nào, yên nào, yên nào, yên nào….”
- Minh Đăng!!....KHÔNG!!!!!!!!!!!!!!!
ĐÙNG ĐÙNG!!!
Tiếng sấm chớp rạch ngang trời cũng là lúc Thiên Thy choàng tỉnh giấc, cô ngồi bật dậy thở hổn hển với vẻ sợ hãi, ngoài trời đang mưa là thế nhưng người Thiên Thy nhễ nhại mồ hôi. Thy nhìn quanh quất căn phòng rồi dừng lại ở bức ảnh to đùng được treo trên tường. Là hình của Minh Đăng, phải rồi, là Minh Đăng, người mà cô liên tục gọi tên trong cơn ác mộng. Những chuyện kinh khủng lúc tối vẫn cứ ám ảnh Thy ngay cả trong giấc mơ. Bất giác Thy vô thức đặt chân xuống giường, tìm kiếm vòng tay đã chở che, bảo vệ và cho cô sự an toàn trong lúc hiểm nguy nhất.
Ngoài phòng khách, Thiên Thy thấy Minh Đăng đang nằm ngủ trên ghế sofa. Chiếc ghế chẳng đủ chỗ để cho đôi chân dài của anh duỗi ra thoải mái nên phải co lại, trông dáng nằm thật khó chịu. Tất cả chăn gối Đăng đều nhường cho Thiên Thy, lớp áo mỏng dài tay không đủ làm Đăng ấm nhưng vẫn cố nhắm mắt cho qua đêm. Minh Đăng vừa mới chập chờn vào giấc ngủ khó chịu được vài phút thì đã bị đánh thức bởi cái gì đó đang nhè nhẹ kéo áo anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-mua-roi/2141431/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.