"Được rồi, chúng ta xuống dưới thôi"
"Vâng"
Cả hai nắm tay đi xuống, cô thấy cậu vẫn đứng im đó thì chợt đau xót quay mặt nhìn anh, anh cũng hiểu ý liền trấn an cô.
"Em không cần lo lắng, để anh nói chuyện với thằng bé"
"Được rồi, chắc anh cũng chưa ăn gì phải không để em xuống bếp nấu"
"Ừm"..
Anh và cô hai người một rẽ cô vào bếp còn anh đi lại chỗ con trai.
Thiên Duệ không nói một câu bế bổng cậu lên để cậu ngồi lên đùi mình.
" Sao không nói cho ba biết"
Tiểu Hàn hơi giật mình khi nghe anh nói câu này nhưng rồi cũng trở lại dáng vẻ bình thản nói.
"Chỉ là chuyện không to tát gì mấy"
Cậu chỉ trả lời hờ hững, anh cũng không chấp nhặt
"Cho ba xin lỗi" anh nghiêm túc nói.
"Ba không cần phải xin lỗi, là con làm sai nên đáng được phạt"
Dứt lời cậu nhảy xuống khỏi đùi của anh đi đến chỗ cô nhưng đi vài bước thì cậu cau mày lại vì đứng quá lâu nên chân có chút run rẩy..
Thiên Duệ thở hắt ra, tiểu tử thối này anh đã xuống nước xin lỗi rồi mà vẫn còn giận, thấy cậu cứ đi khập khểnh anh không hai lời nhứt bổng cậu lên đi thẳng vào nhà bếp..
"Đến lúc lắm, đồ ăn cũng nấu xong" cô thấy hai ba con đã làm lành rồi cảm thấy yên tâm phần nào.
"Con ăn sườn đi " Anh gắp một miếng sườn bỏ vào chén cậu.
"Vâng" cậu không từ chối mà từ tốn ăn.
Nhưng sau đó không một ai nói gì chỉ nghe tiếng chén đũa đụng chạm nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-hanh-phuc-cung-em/1326023/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.