(P/s đầu chương: Như đã nói, chúng ta sẽ có một truyện về thư kí Hạ, tập truyện này rất dài, tôi cần các cô có một khoảng thời gian thật trống để có thể đọc trọn vẹn nó, để tăng thêm cảm giác tôi chân thành khuyến nghị các cô hãy mở lên những bài nhạc nhẹ nhàng kiểu như "Piano and rain."
Mở nhạc lên và cảm nhận.)
...............
“Cô Hạ, cô đến đây một mình sao?” Nữ bác sĩ cầm trên tay kết quả bệnh lý, gương mặt nữ bác sĩ không mấy vui vẻ.
Hạ Tình ngồi ở đối diện bàn làm việc của nữ bác sĩ, từ cách nói của bác sĩ, Hạ Tình có thể suy đoán được kết quả của cô có vẻ như không được khả quan, cô nâng nhẹ môi cười.
“Tôi đến đây một mình” Kéo ra nụ cười nói dối, thật ra cô đến đây cùng đứa em gái, nhưng thái độ không vui vẻ của bác sĩ, cô sẽ không để em gái mình vào nghe kết quả thay cô, giọng nói nhẹ nhàng.
“Tôi không sao, bác sĩ cứ nói thẳng với tôi, dù sao cũng không có ai đến cùng tôi.”
Nữ bác sĩ ánh mắt thoáng qua tia đau lòng, bà đặt hai tay trên bàn làm việc, hai bàn tay đan vào nhau, âm thanh trung niên mang theo tiếc thương nói.
“Là ung thư máu giai đoạn cuối, tôi rất tiếc.”
Hạ Tình chợt ngừng lại ánh mắt, cô đang mong chờ vào bác sĩ, lời bác sĩ vừa dứt, ánh mắt cô cũng chợp tắt, nổi lên một tia đau lòng, cô vẫn cố kéo ra một nụ cười nhẹ nhàng với nữ bác sĩ.
...
Trên đường từ bệnh viện trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-gio-dong-am-ap/394378/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.