Mạc Đình Quân sang Pháp đã được hơn ba tuần, khi anh mới bắt đầu sang đó, công việc rất bận rộn, dẫu vậy anh vẫn luôn dành thời gian gọi điện về cho cô và con trai nhỏ. Nhưng có lẽ tầng suất công việc mấy ngày gần đây quá nhiều, có hôm anh chẳng thể gọi về, đến cả hai, ba hôm mới gọi về một lần.
Lăng Nhữ Y biết công việc anh bận rộn, cô ở nhà chờ đợi điện thoại của anh, bận đến mức mà chẳng thể gọi cho cô nổi một cuộc gọi, hmm, chắc hẳn là công việc đang rất khó khăn, không biết anh bên đó có khoẻ không, làm việc bận bịu như vậy anh có chăm sóc tốt cho bản thân không nhỉ?
Cô không muốn chủ động gọi cho anh, cô sợ mình gọi cho anh không đúng thời điểm, nhỡ đâu anh đang họp hội cái gì đó, cô gọi đến thì không hay. Vậy nên Lăng Nhữ Y chỉ ở nhà chơi với con trai rồi chờ đợi điện thoại của anh, hôm nay cũng là một ngày bình thường như mọi hôm.
Buổi sáng dậy, chuẩn bị quần áo cho bé Bảo đến lớp học dành cho trẻ, bé Bảo nhà cô năm nay cũng được bốn cái bánh xuân rồi, đến cái tuổi cần phải đến các lớp học. Chuẩn bị cho bé Bảo xong, bé Bảo được ông bà nội đưa đến lớp học, Lăng Nhữ Y chỉ việc ngồi trên sofa mở tivi xem tin tức buổi sáng.
Nói là mở tivi xem nhưng tivi vừa mở lên, cô đặt điều khiển xuống, hai chân gác lên chiếc ghế đôn nhỏ, toàn thân tựa vào sofa đệm, hai tay lại cầm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-gio-dong-am-ap/394375/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.