Lăng Nhữ Y nhìn túi giấy to đừng rất nhiều hộp nhỏ, từng hộp là từng món khác nhau. Lăng Nhữ Y nhìn mấy chiếc hộp mà nuốt xuống mấy ngụm thèm thuồng, bởi lẽ... Từ khi mang thai đến bây giờ, cô chưa từng được trải nghiệm cảm giác ăn đêm.
Chưa từng được biết mùi vị của cảm giác thoả mãn cái bào tử lúc giữa đêm khi mang thai là thế nào, ha, có thể.nói cô là người phụ nữ đáng thương nhất hệ mất trời này.
Lăng Nhữ Y mang túi giấy đến nệm của mình, phòng của cô rất nhỏ, chỉ có chỗ để xào quần áo và một chỗ đặt nệm để ngủ. Không có đủ chỗ để sắm một chiếc bàn nào cả, cho nên ăn uống Lăng Nhữ Y đều ở trên nệm, cô trải một lớp giấy báo.
Giấy báo này là của nhà hàng không dùng đến, cô xin họ mang về để trải trên nệm mỗi khi ăn, phòng chống thức ăn rơi vãi trên nệm. Cô lấy ra mấy hộp đồ ăn, âm thanh mở nắm hộp lộp cộp.
Lăng Nhữ Y mới giật mình, cửa ở đây mỏng lắm, sợ anh sẽ nghe thấy, Lăng Nhữ Y mở nắp các hộp thức ăn còn lại thật chậm rãi.
Mở ra hết đồ ăn, nào là bánh tầm, nào là bánh gạo, nào là thịt nướng, nào là phô mai. Hai mắt Nhữ Y sáng như nhìn thấy kho báu, cô chúm chím cánh môi cười vui vẻ, cầm lên que phô mai cắn một ngụm rồi nhai nhai thưởng thức phô mai tan chảy trong miệng. Đối với người phụ nữ đáng thương như cô, mang thai đến tháng thứ sáu rồi mới được tận hưởng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-gio-dong-am-ap/394337/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.