Nước mắt của cô ấy...
Đã có rất nhiều lần anh nhìn thấy dòng nước mắt như giọt thủy tinh lấp lánh ấy, nhưng anh không bận tâm, anh cảm thấy chán ghét vô cùng. Nhưng ngày hôm nay nhìn lệ động trên mi, hoen cả mi mắt đỏ, cố gắng mở to mắt một cái chớp mắt cũng không dám, để rồi mi kia tồn động nhiều quá bắt buộc đẩy ra giọt thủy tinh mong manh.
Một hàng nước tí tách chạy trên má đạp đổ tự cao của Mạc Đình Quân, nước mắt ấy của cô khiến anh đau lòng quá.
Cô oán trách anh, đều là yêu... Vì sao lại đối xử với cô ấy quá tàn nhẫn?
Mạc Đình Quân chỉ biết ôm lấy cô, chỉ biết thốt ra câu xin lỗi vô dụng.
Anh sai rồi, ngày ấy anh mất đi tình yêu, anh hành hạ bản thân mình, anh cũng vô tình hành hạ cả Lăng Nhữ Y.
Muốn nói rằng anh sai rồi, muốn hỏi rằng cô có thể tha thứ cho anh không, nhưng anh không thể. Bởi câu trả lời đã quá rõ ràng, sau tất cả những khốn nạn của anh, anh làm gì có tư cách được tha thứ.
Mạc Đình Quân chỉ biết ôm lấy thân thể rung rẩy của cô, cố gắng xoa dịu tấm lưng nhỏ đang tê dại ấy, trái tim anh cũng trở nên tê tái. Anh ôm lấy cô như thế, cứ ôm cô mãi cho đến khi cô ngừng khóc, khi nước mắt không còn hoen trên mi cô nữa, anh dắt cô vào phòng ngủ.
Đặt cô lên giường ngủ, kéo tấm chăn đắp lên ngay ngắn, bàn tay anh chạm lên gò má đẹp, ngón tay cái xoa xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-gio-dong-am-ap/394313/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.