Lăng Nhữ Y chạy vòng vòng, Tiểu Linh cũng đuổi theo xoay vòng tròn, Lăng Nhữ Y đột nhiên xoay người muốn chạy về phía cửa ra ngoài, vừa vặn chạy đến cửa, cánh cửa đã tự động bị phía bên kia mở ra.
Mạc Đình Quân từ đâu xuất hiện phía sau cánh cửa, Lăng Nhữ Y thắn gấp chân ga, đứng khựng lại nhưng Tiểu Linh đằng sau không nhìn thấy cũng không phanh chân kịp mà thí vào lưng Lăng Nhữ Y.
Lăng Nhữ Y bị đụng, cô ngã về phía trước, đập mặt vào lồng ngực của Mạc Đình Quân. Mùi nước hoa trầm cùng hơi ấm trong lồng ngực anh, Lăng Nhữ Y giật bắn mình nhanh chóng bật ra, hai hò má đỏ bừng bừng, đứng trước mặt anh lúng ta lúng túng hai tay còn cầm hai chiếc giày cao gót.
"Anh... Anh sao lại xuống đây?"
Nhìn thấy Mạc tổng, Tiểu Linh cũng không dám đùa nữa, đứng ngay ngắn thẳng hàng bên cạnh Nhữ Y.
Mạc Đình Quân liếc nhìn căn phòng bị xáo trộn, giấy tờ văng tung, chỗ bàn trà chất đống đồ ăn, còn có mấy ly nước nằm lăn lóc trên sàn.
"Giám đốc a... Phu nhân cô ấy... Phu nhân cô ấy..."
Trưởng phòng Lâm ôm mặt khóc lóc, Lăng Nhữ Y liếc mắt với ông, cái miệng nhỏ xéo xa xéo sắc lầm bẩm.
"Lão già chết bầm lại dám đi mách chuyện" Về nhà cô thật sự sẽ mách với mẹ chồng chuyện lão ta ức hiếp cô, cho cái ghế trưởng phòng của lão bị đá bay, hứ, dám mách với anh, cô sẽ mách với mẹ chồng.
Mạc Đình Quân nhìn căn phòng bừa bộn, xong nhìn lại cô, do cô chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-gio-dong-am-ap/394310/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.