Ở một nơi xa xa phía ngoại ô thành phố, ở một cô nhi viện về đêm, mấy đứa trẻ đã ngủ nên cũng không còn ồn ào, một cô gái đứng ngắm nhìn trăng đêm.
Có một tin nhắn đến, cô gái kiểm tra điện thoại, trên gương mặt lập tức nỡ ra một nụ cười thoả mãn.
Cô ngước mặt nhìn trăng đêm, nhìn bầu trời đầy sao sáng soi rọi thế gian cười khẽ, giọng nói êm tai dịu dàng nên thơ.
"Nhữ Y ơi là Nhữ Y, cuộc đời em đã quá hoàn hảo rồi, sóng gió thế này em có chịu được không?"
Cô tự hỏi, sao buồn cười tán thưởng "Mạc Đình Quân cũng thật là, máu mủ của anh cũng có thể bỏ như thế, thật là tàn nhẫn mà..."
Cô gái tựa gương mặt vào bàn tay, tay đỡ mặt, tự xoa xoa làn da trên gương mặt mình.
"Có điều... Anh tàn nhẫn với Nhữ Y như vậy là vì em, haha, đúng rồi, phải như vậy."
Cô gái cười lớn, nhìn vầng trăng tán dương, cô không ai khác chính là Lăng Nhữ Nhi.
Mạc Đình Quân không tìm cô ra là vì cô trốn ở một cô nhi viện, đổi tên đổi họ, sống với một thân phận khác, cô trở thành những người bảo mẫu ở cô nhi trong suốt ba năm qua. Công việc của cô là chăm sóc mấy đứa trẻ và nghe ngóng tin tức ở chỗ Mạc Đình Quân và Lăng Nhữ Y.
Mọi chuyển biến trong cuộc sống của hai người bọn họ ba năm qua cô đều biết, cô rất vui vẻ với những tin tức mà cô nhận được.
Nào là Lăng Nhữ Y bị Mạc Đình Quân rẻ mạc, khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-gio-dong-am-ap/394307/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.