Dù cả hai đã chạm vào nhau, đó cũng chỉ là chuyện của hôm qua, còn hôm nay, ai ngủ ở phần giường của người nấy như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Tờ mờ sáng, Lăng Nhữ Y cuối cùng cũng thức dậy, cô ngủ cả một ngày hôm qua, cơ thể đã tốt lên nhiều. Xoay đầu nhìn người đàn ông nằm ngủ bên cạnh, cả hai vẫn phân ra ranh giới rất rõ, người đàn ông trầm tĩnh ngủ say.
Anh tuấn tú, oai phong lịch lãm, bảo sao có biết bao nhiêu bóng hồng muốn ở bên, gương mặt khi ngủ yên tĩnh buông xuống phòng bị, không còn cứng nhắc nữa. Xương mũi cao thẳng tắp, đôi mài rậm tuấn mi anh dũng, còn có bạc môi cương nghị uy nghi, thật oai nghiêm cuốn hút.
Lăng Nhữ Y nhìn anh đến trầm ngâm, trái tim cô thình thịch, chậm chạp nhưng đập rõ từng tiếng phình phịch ở giữa lồng ngực, mâu thuẫn không biết nên vui hay nên buồn. Nói về vui, Lăng Nhữ Y vui biết bao vì anh trở về nhà ngủ, nằm chung một giường ngủ cùng cô.
Ba năm qua, số lần anh ngủ ở nhà như vậy chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay thôi. Nói về buồn là vì chuyện hôm trước, anh và cô cuối cùng cũng phát sinh quan hệ, nhưng mà... Sâu trong tâm trí anh vẫn vô cùng ghét bỏ cô, hôm trước chạm vào cô, chỉ là vì tức giận muốn phát tiết thôi.
Đêm hôm đó, anh không hề ôn nhu, anh chạm vào cô vô cùng mạnh bạo, giống như một công cụ phát tiết không hề yêu thương, chẳng có một chút luyến tiếc dày vò cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-gio-dong-am-ap/275557/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.