Từ Hồng Quân nhìn qua gương chiếu hậu trên xe, quan sát nét mặt tò mò của Y Linh khi cô bóc tách lớp giấy gói bên ngoài của chiếc hộp đựng quà.
Đôi mắt sáng của Y Linh mở to hết cỡ vì ngạc nhiên, hết nhìn món đồ trong hộp lại quay sang nhìn anh.
- A, sao anh lại biết em thích chiếc túi xách này?
Thấy được nét mặt phấn khích của Y Linh, Từ Hồng Quân nở nụ cười đắc ý.
- Lúc đi ngang đó, nhìn ánh mắt của em là anh đã đoán được rồi.
Cuối tuần trước, Từ Hồng Quân dẫn cô đến trung tâm thương mại để mua sắm. Lúc hai người chuẩn bị ra về, đi ngang qua một gian hàng bán túi xách, Y Linh có ấn tượng đặc biệt với một chiếc túi xách màu tím nhạt được trưng bày ở vị trí trung tâm khung cửa sổ bằng kính.
Một phần vì hôm đó Từ Hồng Quân đã mua cho cô rất nhiều thứ khác, một phần vì giá tiền được ghi trên đó là một con số rất lớn nên Y Linh không hề nói với anh về việc cô thích chiếc túi.
Y Linh nhớ là khoảnh khắc cô nhìn qua lớp cửa kính đó chỉ kéo dài vài giây. Vậy mà Từ Hồng Quân lại để tâm đến từng cử chỉ nhỏ nhất của cô. Cô nói anh bằng một giọng trêu ghẹo:
- Sao anh lúc nào cũng ghi nhớ mấy chi tiết bé xíu như này vậy. Có phải nếu như một lúc nào đó, em làm điều gì khiến anh giận thì anh cũng sẽ để mãi trong lòng không?
Y Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-em-noi-loi-yeu-anh/2572225/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.