Lúc đứng dưới cổng nhà nhìn lên ban công tầng hai vẫn còn sáng đèn, Thái Y Linh đã biết Từ Hồng Quân vẫn còn thức. Vậy là kế hoạch rón rén đi vào phòng, leo lên giường nằm ngủ của cô đã bất khả thi. Có vẻ anh nhất quyết đợi cô về để nói rõ mọi chuyện lúc sáng.
Y Linh tần ngần trước cửa phòng ngủ chưa bước vào vội. Cô chưa biết nên dùng thái độ nào để đối diện với Từ Hồng Quân. Liệu vài phút nữa sẽ có một trận cãi nhau giữa hai người chăng?
Đẩy nhẹ cánh cửa, Y Linh thấy Từ Hồng Quân đang ngồi trên ghế bành, hướng mặt ra ban công.
Bước chân rón rén đang hướng về phía phòng tắm khựng lại khi giọng nói trầm khàn lạnh lẽo phát ra sau lưng.
- Tại sao em không nghe điện thoại của anh?
Y Linh xoay người lại, thấy Từ Hồng Quân vẫn đang nhìn ra bên ngoài. Cô cắn môi, định nói dối là điện thoại hết pin nhưng rồi nghĩ lại nên im lặng vẫn tốt hơn.
Y Linh vờ như không nghe thấy, đi vào phòng tắm thay quần áo, lúc trở ra bên ngoài đã liền đối mặt với anh. Từ Hồng Quân buông lời trách móc nhưng không hề lớn tiếng.
- Em cư xử quá đáng rồi đó Y Linh.
Cô ngước mặt lên nhìn biểu cảm của Từ Hồng Quân, đúng như lời Trác Nguyên đã nói, anh giống như đang lo lắng hơn là giận dữ. Cảm thấy bản thân có lỗi nhưng Y Linh lại tỏ ra cố chấp.
- Anh cũng quá đáng với em thôi. Anh vì Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-em-noi-loi-yeu-anh/2572140/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.