Lúc hai người đến nơi, còn kém mười phút nữa là đúng bốn giờ chiều. Nắng cuối ngày êm dịu xen vào kẽ lá đổ bóng trên đường.
Từ Hồng Quân nắm lấy tay Y Linh, cảm nhận được cơ thể cô đang trở nên lạnh hơn.
- Em đang hồi hộp sao?
- Có một chút…
Cô quay sang nhìn anh, ánh mắt không giấu được sự căng thẳng. Hồng Quân ôm cô vào lòng, bàn tay nhẹ nhàng xoa đầu.
- Đừng lo lắng, có anh ở đây với em rồi. Chúng ta vào trong nhé?
Có câu nói này của anh, Y Linh cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Cô mỉm cười gật đầu, khoác tay anh cùng đi qua cánh cổng lớn của biệt phủ Từ gia.
- Cậu chủ và tiểu thư đã đến. Để tôi đi vào báo cho ông bà chủ được biết.
Một gia nhân trẻ tuổi thấy hai người bước vào liền chạy đến chào hỏi. Từ Hồng Quân gật đầu với anh ta.
Anh và cô không đi vào dãy nhà chính mà bước dọc theo con đường lát đá, băng qua vườn hoa để đến khoảng sân phía sau. Trên đường đi, Y Linh phát hiện nơi này còn có cả một hồ cá nhân tạo tuyệt đẹp. Phong cảnh nơi này quả là vô cùng thơ mộng và trữ tình, thật thích hợp để tận hưởng cuộc sống an yên tự tại.
Đây là một buổi tiệc nướng ngoài trời được tổ chức rất đơn giản và ấm cúng. Trong sân có khoảng năm bàn nhỏ, theo lời Hồng Quân đã bảo với cô, chỉ những người rất thân thiết với ba mẹ anh mới được mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-em-noi-loi-yeu-anh/2572138/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.