Tiếng chìa khoá tra vào ổ lạch cạch.
Cánh cửa sắt cũ đã bị hoen rỉ phát ra tiếng cót két khi chuyển động.
Gã đàn ông cầm theo chai rượu trên tay, thong dong bước vào.
Hắn đóng mạnh cửa, cẩn thận khoá lại. Đây là loại cửa cần chìa khóa để đóng mở, kể cả từ bên trong hay bên ngoài.
Trịnh Hùng đi đến chỗ cái bàn, liếc mắt nhìn qua ba người, khoé môi nhếch lên:
- Hừm... Đã tỉnh dậy cả rồi sao?
Hắn không biết Bạch Hải Sinh đã dùng bao nhiêu thuốc mê mà đám người này lại ngất đi cả ngày trời.
Trịnh Hùng cảm thấy tẻ nhạt, đi ra ngoài hít thở khí trời, mấy tiếng sau quay lại đã thấy cảnh tượng này.
Dưới ánh sáng mờ ảo trong căn phòng, vẻ mặt của gã thật đáng sợ.
Trịnh Hùng di chuyển chiếc ghế đến giữa phòng, đặt sát tường, ngồi đối diện với ba người đang bị trói dưới nền nhà.
Từ Hồng Quân đã nhận ra Trịnh Hùng từ lúc hắn mới bước chân vào, dù cho vẻ bề ngoài của gã có phần bặm trợn và lưu manh hơn so với lần cuối cùng anh gặp hắn.
Anh thoáng kinh ngạc nhưng nhanh chóng lấy lại sự điềm tĩnh, không vội lên tiếng, tập trung quan sát.
Trịnh Hùng thích thú nhìn hai cô gái đang sợ sệt nhưng đồng thời cũng khó chịu với thái độ dửng dưng của Từ Hồng Quân.
Hắn nhe răng cười, lè nhè cất giọng.
- Chủ tịch Từ, đã lâu không gặp...
Cả Thái Y Linh và Hà Xuân Hy đều khẽ liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-em-noi-loi-yeu-anh/2572129/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.