Trở về nhà riêng sau khi tan làm, Đổng Trác Nguyên tắm rửa sạch sẽ rồi nằm dài trên giường, nhớ đến bữa gặp mặt trưa nay với Thái Y Linh và Từ Hồng Quân, thầm nghĩ hai người họ quả là một cặp đẹp đôi.
Chia tay với Kiều Thư đã được một khoảng thời gian, Trác Nguyên đã luôn tự nhủ rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, công việc sẽ khiến anh quên đi tất cả, thời gian sẽ xoá nhoà mọi thứ, nhưng không.
Nhìn Từ Hồng Quân và Thái Y Linh tay trong tay đắm chìm trong hạnh phúc, Trác Nguyên bỗng cảm thấy nhớ cái cảm giác khi yêu và được yêu lúc trước. Cơn buồn ngủ kéo đến sau nhiều giờ suy nghĩ mông lung.
- Chào cậu, tớ là Kiều Thư của câu lạc bộ Báo Chí. Cậu là Đổng Trác Nguyên, chủ nhiệm của câu lạc bộ Những Người Yêu Thích Nhạc Kịch phải không? Tớ có thể phỏng vấn cậu một chút về câu lạc bộ được không?
Đó là khoảnh khắc đầu tiên Đổng Trác Nguyên trông thấy Kiều Thư. Khuôn mặt vui tươi đầy trong sáng kia thật xinh đẹp, đó là ấn tượng đầu của anh về cô.
Trác Nguyên ý thức được mình đang ngủ mơ, giấc mơ tái hiện lại một ký ức đã từng xảy ra. Trong giấc chiêm bao, tâm trí anh vẫn tỉnh táo nhưng cơ thể cứ vô thức hành xử giống hệt như quá khứ.
Sau một buổi đi uống cà phê để phỏng vấn, không khó để cả hai nhận ra họ nói chuyện rất hợp nhau.
- Lần tới cậu có muốn ghé qua câu lạc bộ của tớ không? Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-em-noi-loi-yeu-anh/2572111/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.