Quân Dao trở về phòng ngủ sau khi ăn uống lấp bụng xong.
Cô nhìn đồng hồ treo tường bằng pha lê. Còn 15 phút nữa là 4 giờ sáng. truyện tiên hiệp hay
Giờ muốn ngủ cũng không ngủ được. Đang không biết làm gì thì Quân Dao đứng dậy, kéo toạt hai lớp rèm vải buông ra hai bên. Cửa sổ hiện lên là cảnh biển đêm xinh đẹp. Từng lớp sóng cuộn trào đập lên đá tảng. Ngọn hải đăng xa xa đang chiếu sáng.
Quân Dao lại mở cửa kéo ra, gió đêm mang theo hương biển lập tức hùa vào thổi tóc cô bay ngược ra sau.
Quân Dao thật sự thích cảm giác này. Trời vẫn còn rất tối nhưng ánh đèn từ khắp nơi nhè nhẹ hắt lại tạo cho người ta cảm giác ấm áp, một mình nhưng không cô đơn. Một dòng suy nghĩ lăn tăn như sóng biển diễn ra trong đầu cô.
Ông ngoại hẳn là muốn cô kết đôi với Viên Lục đó. Tự nhiên lại thả cô vào biệt thự Lục Đình để Viên Lục cắn câu. Quân Dao chống cằm bằng hai tay nhìn xuống biển ở phía dưới.
Viên Lục... đẹp trai ghê
Tuy lúc nãy tức giận nhưng vẫn rất đẹp trai. Ở bữa tiệc đã thấy rõ rất có sức hút rồi. Nhìn có chút quen mắt, nhưng mà không nhớ là đã gặp ở đâu. Hay là bạn học chung nhỉ? Không đúng. Lúc nãy đúng là anh ta bất ngờ khi gặp cô nhưng chỉ hỏi sao cô lại ở đây chứ không hỏi cô là ai. Hẳn là biết cô rồi. Sau này hỏi lại ông ngoại mới được.
Tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-anh-nhan-ra/2931551/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.