Quân Dao ngủ ngon trong hơn 15 phút đi xe ngắn ngủ, có lẽ vì gối đầu này quá êm.
Khi xe dừng lại trước cổng biệt thự chờ cửa tự động mở ra, Viên Lục nhìn người đang vô lực trên vai mình, anh đưa tay lay vài cái. Cô vẫn nhắm tịt mắt vô tư mà ngủ.
Xe đã đậu trong gara, Viên Lục thở dài, đành đưa tay ôm người cô lên, bế cô lên phòng ngủ.
Anh mở cửa phòng, nhẹ nhàng đặt cô trên giường đệm tơ tằm êm ái. Khắp phòng thoang thoảng hương thơm dễ chịu, chắc là do có con gái ở nên căn phòng mang một bầu không khí đầm ấm dịu dàng.
Anh đứng thẳng người, một tay đút túi quần cúi xuống nhìn cô bằng đáy mắt:
"Để xem cô còn giả vờ ngủ được bao lâu"
Người trên giường chột dạ, ngón chân thoáng động đậy. Cô đưa tay che mặt lại, ngón tay khép hờ thành một khe hở đưa mắt nhìn ra.
"Anh biết rồi"
Viên Lục nhìn cô một thân xiêm y lộng lẫy nằm trên giường. Vừa mới về, cô chưa kịp thay quần áo, vẻ ngoài bắt mắt vẫn còn đó, có điều đầu tóc hơi rối. Nhìn thấy cơ thể mềm mại của cô được chiếc áo nửa kín nửa hở bao bọc ôm lấy, anh cảm nhận được cổ họng mình khô cằn, yết hầu liên tục chuyển động.
Quân Dao ngồi dậy, ngón trỏ thon dài chọt chọt vào hông anh: "Viên tổng, có muốn nói gì với tôi không?"
Viên Lục lạnh mặt nhưng lòng đã sớm dậy sóng: "Tắm rửa rồi đi ngủ đi"
Cô nghe vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-anh-nhan-ra/2931520/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.