Edit: Đậu Xanh
” Tôi muốn bao nuôi anh!” Cô buột miệng nói ra, lại cảm thấy từ ngữ có chút không thích hợp, lập tức sửa lời nói, “Tôi nói là, ký kết hợp đồng dài hạn…, tôi cũng không biết gọi là cái gì, chính là… sau này anh chỉ gặp tôi thôi có được không? A, anh đừng hiểu lầm, tôi không nói là không cho cậu gặp người ngoài! Chính là… tôi muốn bao nuôi anh.”
” Aiz, mẹ nó” Cô cảm thấy quá mức chán nản đối với vốn từ ngữ cằn cỗi của mình, thậm chí còn bật ra một câu thô tục.
A Hành cũng không hề cảm thấy bị xúc phạm, anh đã từng nghe qua hàng trăm hàng ngàn câu nói càng quá đáng hơn câu này, anh cũng vô số lần bị khinh bỉ gọi là kỹ nam, tao hóa, chó dực thiếu thao… bọn họ hờ hững cười nhạo anh, dường như anh chỉ là một sinh vật cấp thấp không có tình cảm, không có sự sống.
Cô lại có thể bởi vì chính mình chỉ biết sử dụng từ ” bao nuôi” mà cảm thấy chán nản. Đây rõ ràng là đãi ngộ tốt nhất mà anh có thể đạt được.
” Vậy… vậy thì quá tốt rồi.” Anh nói
Cô giống như trút được gánh nặng, hạt mầm mắc kẹt trong cổ họng cũng một hơi bật ra ngoài, cắm rễ nảy mầm mọc ra một đóa hoa ngay tại chỗ, lay động trong đáy mắt anh, tự đáy lòng cô cũng vì thế mà cảm thấy vui vẻ.
Bao nuôi nam kỹ cũng không phải là một khoản chi phí nhỏ, cho dù là nam xướng giá rẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-tia-sang/3569299/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.