Tiêu Tinh đã đạt được ước nguyện, thi đỗ vào học viện mỹthuật Đại học Hoa Kiều, học thạc sĩ dưới sự hướng dẫn của Ôn Bình. Nóitheo cách của Kỳ Quyên, dòng máu nóng dồn nén trong người Tiêu Tinh baonhiêu năm nay cuối cùng đã tìm được mảnh đất để tưới tắm, suốt ngày phấn khích như một chú khỉ. Tiêu Tinh không bận tâm đến lời trêu chọc của cô bạn, vẫn làm theo cách của mình, chỉ cần mở giá vẽ là ngồi cả một buổichiều.
Đối với cô, có thể được cầm bút vẽ là một điều vô cùng maymắn. Từ khi đỗ vào học viện mỹ thuật, Tiêu Tinh không chỉ chăm chỉ đihọc mà còn chuyên tâm ghi chép. Mỗi ngày sau khi tan học là lại đếnphòng tranh của trường để tập vẽ. Gần đây cô rất giàu cảm hứng, vẽ đượcrất nhiều tác phẩm ưng ý. Ngay cả Ôn Bình cũng khen cô tiến bộ vượt bậc, bài tập giao cho cô càng ngày càng khó.
Nhưng Thẩm Quân Tắc rất không hài lòng về chuyện đó.
Ngày nào Tiêu Tinh cũng đi sớm về khuya như thế, hơn nữa lúccô ở trường không nhìn thấy cô không nói làm gì, ngay cả khi về đến nhà, cô cũng ở trong phòng làm việc, dán mắt vào máy tính nghiên cứu các tác phẩm hội họa. Về sau cô còn luyện tập vẽ photoshop, thậm chí còn downtruyện tranh trên mạng, hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của “ông xã” là anh.
Nhớ lại lúc cô vẫn chưa thi cao học. Ngày nào cũng thế, ThẩmQuân Tắc vừa về đến nhà là cô sẽ chạy vào bếp nấu bữa tối như một ngườivợ hiền dâu thảo. Nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-ngay-nang/100389/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.