Anh muốn lấy cây nào?
Dương Thần khoảng vài phút sau cuối cùng cũng đã trở lại cùng với hai cây kem tươi mỗi cây một màu trên tay. Cậu khẽ suy ngẫm, sau đó đưa cả hai ra trước mặt Phạm Thụy Nghi cho hắn lựa chọn.
Phạm Thụy Nghi không nói gì chỉ bâng quơ chọn đại một màu sau đó từ từ đưa lên miệng.
"Chậc...sao lại ngọt như vậy?"
- Chúng ta qua đó ngồi đi!
Dương Thần nhìn thấy cái nhíu mày của hắn thì trộm khẽ cười sau đó cậu chỉ tay về hướng hai chiếc xích đu đằng trước mà nói.
Phạm Thụy Nghi gật đầu sau đó chậm rãi bước đi.
Hôm nay....có lẽ sẽ là một ngày dài....
.........
Vù! Vù!
Tiếng gió thổi ngang qua làm đung đưa những hàng cây xanh thẳm.
Dương Thần khẽ nhắm mắt, sau đó tận hưởng không khí yên bình không chút phiền muộn.
Nơi đây quả là chỗ thư giãn thích hợp.
- Cậu có vẻ rất quen với chỗ này?
Phạm Thụy Nghi lơ đãng hỏi.
- Ừm, ở đây em từng lưu lại rất nhiều kỷ niệm.
Cậu mở mắt, nụ cười trên môi rực rỡ hướng về hắn.
- Kỷ niệm?
Hắn nhíu mày hỏi lại.
- Bí mật!
Cậu nháy mắt làm ra vẻ thần bí.
Phạm Thụy Nghi thấy vậy cũng không nói gì chỉ là trong lòng thoang thoảng một chút nghi hoặc.
Khoảng thời gian cậu và hắn ở chung lúc nhỏ, hình ảnh khu công viên này hình như chưa bao giờ xuất hiện....
- Anh không cần nghĩ sâu xa làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-mai-nang-den/2942412/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.