Reng! Reng!
- Ưm...
Tạ Hàm Ưng cau mày, bàn tay quơ lung tung tìm kiếm chiếc diện thoại đang reo.
- Alo....
'Vẫn còn ngủ?'
Phạm Thụy Nghi đầu dây bên kia nhíu mày hỏi.
- Nhức đầu quá....mấy giờ rồi?
'8 giờ sáng.'
- Chỉ mới 8...hả?
Vừa nghe thấy số giờ, Tạ Hàm Ưng đã vội vã bật dậy.
'Thông báo cho cậu một tin, cậu bị trừ lương rồi.'
Tút!
- Con mẹ nó Phạm Thụy Nghi!
Tạ Hàm Ưng hung hăng hét lớn.
Mà...mà khoan đã! Đây lại là nơi quái nào vậy chứ?
Nhìn một lượt xung quanh, Tạ Hàm Ưng có chút ngây ngốc
Chỗ nào vậy trời?
Ể? Quần áo của y đâu?
Đừng có nói là...
Không ngăn được sự run rẩy, Tạ Hàm Ưng nuốt một ngụm nước bọt, sau đó quay đầu nhìn sang bên cạnh.
Tên nhóc này...cũng không mặc đồ!
"*Ch...chậm ~ a!"
"Ưng Ưng! Ưng Ưng! Anh...anh có thích không?"
"A~ thích...thích lắm...ưm*!"
Một số hình ảnh nhạy cảm bỗng tuôn trào khiến y không biết giấu mặt vào đâu.
Xong rôi! Xong rồi! Phải chuồn lẹ thôi!
- Ui!
Khẽ cắn răng nhịn đau. Tạ Hàm Ưng nhanh chóng chạy vào nhà tắm mặc cho hai chân như muốn tê liệt.
Thằng nhóc này sao lại mạnh bạo thế chứ!
30 phút sau....
- Đệch con mẹ nó Phạm Thụy Nghi!
Vừa chạy tới nơi, Tạ Hàm Ưng đã định tặng cho Phạm Thụy Nghi một cú đánh. Nhưng kế hoạch có vẻ không thành vì người kia đã né được và kết quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-mai-nang-den/2942378/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.