Cô ơi, mẹ con đâu rồi ạ?
Tuy trong lòng vẫn còn sợ hãi nhưng dẫu sao cậu cũng chỉ là một đứa con nít vì thế thói quen bám lấy ba mẹ là điều không thể tránh khỏi.
- Cậu chủ và cô chủ hôm nay có việc nên đã ra ngoài trước rồi, cậu cần gì sao?
Người lau dọn mỉm cười nhìn cậu hỏi.
- Không có gì đâu ạ!
Cậu lắc đầu rồi đeo cặp lên vai bước ra khỏi cửa.
- Tiểu Thần, hôm nay em chậm quá đó!
Vì chỉ lo cúi đầu đi nên cậu không nhìn thấy anh, do đó cái đầu nhỏ cứ thế đâm thẳng vào người trước mặt.
- Ui da!
- Em có sao không vậy?
Tiểu Nghi lo lắng, sau đó một tay xoa nhẹ trán cậu rồi dùng miệng thổi thổi.
- Anh...anh tiểu Nghi....
Nhìn thấy người trước mặt, trong lòng cậu liền dâng lên cảm xúc vui vẻ nhưng rồi bất chợt hình ảnh và những lời nói của ba mẹ ùa về khiến tâm trạng cậu bỗng lung lây và dâng lên sự sợ hãi.
"Nếu con muốn thằng bé tiểu Nghi vẫn vui đùa với con thì đừng để nó biết được sự thật!"
- Tiểu Thần, Tiểu Thần, Tiểu Thần!
Thấy cậu bé trước mặt mình bất động, hai mắt mơ hồ như suy nghĩ gì đó, tiểu Nghi liền không khỏi sinh ra cảm giác khó hiểu.
"Đêm qua có chuyện gì sao xảy ra với em ấy sao?"
- A....anh.....anh nói gì cơ?
Cậu ấp úng, vẻ mặt có chút trốn tránh.
- A ui!
Bỗng nhiên hai má
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-mai-nang-den/2942144/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.