🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mẹ, con thật sự không sao!



Cậu cười cười, ánh nhìn hơi lệch đi so với tầm mắt của mẹ mình.



Dù có chuyện gì xảy ra....ông ấy cũng sẽ không lo lắng....



- Con lúc nài cũng vậy....



Ninh Thủy Nhi thở dài, đôi mắt ẩn chưa nỗi buồn sâu thẳm.



- Mẹ ơi, con muốn ăn cháo cá mẹ nấu!



Dương Thần bất chợt đưa ra lời thỉnh cầu.



- Cháo cá sao? Vậy.....con đợi mẹ một lát! Mẹ sẽ về chuẩn bị ngay lập tức!



Ninh Thủy Nhi hiền hậu mỉm cười. Đã lâu rồi bà và con trai chưa từng nói chuyện nhiều như vậy....mỗi lần nhìn cậu bà đều không nhịn được mà ẩn ẩn đau nơi đáy tim. Đứa con trai bé bỏng của bà....chắc hẳn là ghét người làm mẹ này lắm....



- Thụy Nghi, cậu ở lại chăm sóc cho A Thần giùm tôi!



Ninh Thủy Nhi nhìn người trước mặt khẽ nói.



- Đó là trách nhiệm của tôi, bà chủ!



"......."



Cạch!



Sau khi Ninh Thủy Nhi rời đi, bầu không khí trong phòng bỗng tĩnh lặng đến lạ.



- Anh...



- Cậu chủ....



Cả hai bất chợt cùng lên tiếng một lúc.



- Anh...anh cứ nói trước đi!



Cậu ấp úng nhìn anh nói.



- Cảm ơn cậu!



- Không...không có gì đâu!



Thấy người kia nói ra lời cảm ơn, Dương Thần lập tức xua tay ý bảo không có gì. Nhưng Phạm Thụy Nghi làm gì để tâm, hắn nhìn cậu, khuôn mặt một lần nữa không mang chút cảm xúc nào mà cất tiếng.



- Nhưng tôi không mong cậu sẽ làm vậy!

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-mai-nang-den/2942124/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chờ Một Mai Nắng Đến
Chương 17: Thương hại?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.