Bàn tay đặt bên hông dần di chuyển về phía trước, vuốt ve xương bướm nửa mềm nửa cứng của cô.
Cơ thể cô run rẩy dưới đầu ngón tay anh, rất nhẹ nhàng, khó mà nhận ra.
Khuôn mặt thanh tú của Ôn Từ đã sớm đỏ bừng lên vì rượu, nhưng ý thức của cố vấn rất tỉnh táo, cảm nhận rõ ràng hơi thở kia đang lại gần.
Trên người Thịnh Kinh Lan luôn có một mùi hương làm người ta say mê, ngửi qua như mùi cam mộc tươi mát nhiệt tình, đến khi mùi quảng hoắc hương dần dần lan ra, người ta mới càng thêm lúng túng say mê.
Ánh đèn đường lan ra làm đỉnh đầu như bị bỏng đen che phủ, chóp mũi cao thăng của người đàn ông cọ qua chóp mũi cô, chậm rãi đi xuống.
Ôn Từ nghe thấy tiếng bản thân nuốt nước bọt, lúc anh sắp đặt xuống một nụ hôn, cô vô thức duỗi tay che lại.
Thịnh Kinh Lan hơi híp mắt lại. Ôn Từ khẽ hé môi, gió đêm như rót vào đầu cô, suy nghĩ không theo kịp âm thanh, cô chỉ nghe thấy bản thân nói: "ở trên đường... không hay."
Mấy chữ ngắn ngủi thốt ra từ miệng cô như bao hàm hết mọi tri thức cô từng học.
Thịnh Kinh Lan lấy tay che trước mắt cô, không hề định đổi ý, đáy mắt anh lộ ra nụ cười quyết tâm: "Vậy đổi sang chỗ khác." Ôn Từ không biết sao mình lại lên xe đến khách sạn với Thịnh Kinh Lan. Trải nghiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ma-em-them-hong/2821780/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.