Một viên kim cương hồng hình trái tim hoàn hào 10,1 carat cứ thế được người ta mua lại với giá trên trời ba trăm triệu đô la Hồng Kòng.
Dụ Dương ôm tim nằm liệt trên ghế, lộ ra biểu cảm sống không bằng chết. Họ là người làm ngành này, nên khi một vật phẩm vượt quá giá trị bản thân nó, họ sẽ cân nhắc xem có cần sưu tầm hay không, chuyện bỏ ba trăm triệu ra mua một viên kim cương hồng 10,1 carat như Thịnh Kinh Lan hôm nay là lần đầu tiên.
“Kim cương hồng hình trái tim...” Dụ Dương chậm chợp, lúc này mơi vỗ trán phởn ứng lại: “Chẳng nhẽ cậu mua cái này là để tặng người ở thành Nam kia?”
Thịnh Kinh Lan nhướng mày lườm anh ta một cái, dường như muốn nói, bây giờ cậu mới biết à.
Dụ Dương nhíu mày, âm thầm cắn răng nghĩ: Thịnh Kinh Lan đi lừa đào cũng tốn kém phết nhỉ.
Là vì áy náy? Nên mới lấy phần lớn kinh tế ra bồi thường?
Nhưng người như Thịnh Kinh Lan mà cũng biết hổ thẹn ư?
Mọi người lục tục rời khỏi đó, Dụ Dương đi cùng Thịnh Kinh Lan làm thủ tục kết toán xong xuôi, lúc hai người đi đến sành chính lại nhìn thấy bóng dáng màu hồng nhạt kia.
“Dụ Dương.” Tiêu Yên Nhiên đi tới, vô cùng tự nhiên gật đầu chào hỏi, ánh mắt lại dần dần dời về phía Thịnh Kinh Lan.
Sau mấy năm không gặp, người thiếu niên từng kiêu căng ngạo mạn đã càng thêm trưởng thành, thế nhưng vẻ kiêu ngạo ấy vẫn hiển hiện không hề che giấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ma-em-them-hong/2821726/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.