Tiêu Yên Nhiên ngồi trên ghế phụ vẫn luôn nhìn chằm chằm hai bóng dáng thân thiết kề cận kia: “Trông hai người đó tình cảm thật.”
“Thế nào? Cô cứ thế buông bỏ à?” Thịnh Cảnh Ngôn nhìn thẳng về phía trước, trên người không hề còn vẻ ôn hòa như bình thường.
Tiêu Yên Nhiên dời mắt đi, “chậc” một tiếng rồi trào phúng: “Thịnh Cảnh Ngôn, bốn chữ “mặt người dạ thú” quá hợp với anh luôn ấy.”
Người đàn ông nắm chặt lấy vô lăng, những ngón tay có khớp xương rõ ràng trở nên cứng ngắc dưới ánh đèn: “Cảm ơn.”
Tiêu Yên Nhiên quay đầu bột cười, tiện tay mở cửa xe ra, không muốn ở lại đó thêm một giây một phút nào nữa.
Bãi cỏ để cắm trại nằm ngay trước biệt thự có suối nước nóng, có người phụ trách tiếp đãi, từ lều đến lửa trại, những hoạt động ân uống vui chơi đều được chuẩn bị đủ cả.
Một buổi đêm trăng thanh gió mát, rất thích hợp để hưởng lạc.
Mọi người lục tục đến đủ, có người ngồi quanh lửa trại, có người lại ngồi bên bàn dài, tiếng ồn ào nô nức cũng khiến bầu không khí nóng rực lên.
“Chị Ôn Từ, có muốn qua đây chơi với bọn em không?” Thịnh Phỉ Phỉ đi đến bên cạnh Ôn Từ.
Ôn Từ nghiêng đầu sang hỏi: “Trò chơi gì thế?”
Thịnh Phỉ Phỉ giơ bộ bài tây trong tay lên.
Rất đơn giàn thẳng thắn.
“Chị không biết chơi lắm đâu.” Những người bạn ồn Từ từng chơi cùng gần như đều không đụng vào mấy trò này, mấy tháng trước Tô Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ma-em-them-hong/2821719/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.