Phiên ngoại 5: Chú đẹp thật đấy. 
Vương Vu Dạng mê man ngủ một giấc rất dài, lúc tỉnh lại đã thấy thiếu niên với mái tóc đen ngồi bên mép giường, ôm cứng điện thoại chơi game. 
"Tiểu Bạch." 
Hùng Bạch nghe thấy tên mình, tay bỗng run lên, bấm lộn phím làm quái vật vây lấy nhân vật trong game, cậu ấn ấn màn hình thoát khỏi trò chơi, cười vô cùng mềm mại: "Chú dậy rồi." 
Vương Vu Dạng chống tay lên giường, ngồi dậy: "Nhóc đến đây lúc nào?" 
Hùng Bạch vội vàng đến đỡ anh: "Hơn nửa tiếng trước ạ." 
Vương Vu Dạng tựa vào đầu giường, eo đau đến mức cau mày: "Hạ Húc đâu?" 
Hùng Bạch bày ra giọng điệu kinh ngạc giật gân: "Ở trong bếp phụ lão đại nhặt rau." 
"..." 
Vương Vu Dạng xoa xoa hai bên thái dương. 
Hùng Bạch sốt ruột đứng bật dậy, lắp bắp: "Chú, chú khó chịu ạ, cháu, cháu cháu cháu, cháu gọi lão đại vào đây nha?" 
Vương Vu Dạng xua tay: "Không cần." 
Hùng Bạch vâng dạ hai tiếng rồi về chỗ ngồi, ngửa đầu nhìn người đàn ông nằm trên giường. 
Vương Vu Dạng tùy tiện vuốt mấy sợi tóc hơi rối, ngón tay anh thon dài nhợt nhạt, giọng điệu thờ ơ: "Nhóc nhìn gì?" 
Hùng Bạch ngẩn người: "Chú ơi, chú đẹp thật đấy." 
Vương Vu Dạng khẽ cười: "Già rồi." 
Mặt Hùng Bạch vô cùng thành thật: "Không già không già, chú chẳng già đi tí nào luôn á." 
Vương Vu Dạng biếng nhác: "Vậy thì không già." 
Hùng Bạch cảm thán trong lòng, lão đại trâu bò thật, có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hung-dong/3554843/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.