Khu rừng u tịch im lìm, tựa như không có sự sống. 
Độ sâu hố vừa đủ để Thẩm Trọng đứng xuống, lộ đầu ra. 
Lâm Thành vẫn không tỉnh, Thẩm Trọng biết, trước khi giải quyết được ông, người nọ sẽ không tỉnh lại. 
Thanh niên ngồi bên muốn giải quyết từng người một. 
Rõ ràng từ sâu trong linh hồn toát ra luồng khí hung bạo cận kề bờ vực sụp đổ, lại hành động với vẻ rất kiên nhẫn. 
Hai thái cực cảm xúc tồn tại trong cùng một người, không phải điên có lẽ cũng sắp rồi. 
"Cạch." 
Tiếng kim loại dội bên tai Thẩm Trọng, ông ngẩng đầu, nhìn đôi mắt của thanh niên được chiếu sáng bởi ngọn lửa lập lòe đỏ rực, hệt một con quỷ dữ. 
Thẩm Trọng đổ mồ hôi lạnh. 
Thời gian trôi qua từng giây một trong cái im lặng chết chóc, Thẩm Trọng không chủ động giải thích vì sao lại có thể gọi tên hắn dù không có bất kỳ liên hệ nào. 
Chu Dịch không nói gì, cũng không hỏi gì. 
Qua chừng một phút, hoặc chưa tới một phút, Chu Dịch ngậm điếu thuốc đứng lên, hắn nhấc xẻng xúc đất vào hố, từng xẻng từng xẻng một, đều đặn liên tục. 
Hệt như khi đào hố, không nhanh không chậm. 
Toàn bộ quá trình hắn không nói một chữ, im ắng đến rùng mình. 
Đầu và mặt Thẩm Trọng dính đầy đất, hai chân nhanh chóng có cảm giác như bị băng keo cuốn chặt lại. 
Khi đất tiếp tục dâng lên trong hố, cảm giác kia ngày càng trở nên mãnh liệt, và sự khó chịu do máu không lưu thông tràn đến phần trên của cơ thể. 
Gương mặt già nua của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hung-dong/1775834/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.