Chu Dịch lấy bao thuốc lá, cúi đầu cắn chặt đầu lọc, chợt nhớ ra mình bỏ quên bật lửa ngoài kia quên lấy vào, vẻ buồn bực trên mặt càng thêm rõ ràng.
"Lạch cạch", ngọn lửa nhỏ màu quýt thoắt hiện trước mắt hắn.
Chu Dịch mở mắt, nhìn gương mặt nhợt nhạt của người đàn ông sau đốm lửa cam xanh lập lòe, tầm mắt dừng trên đôi mắt anh, sâu bên trong là khôn khéo, lão luyện, nham hiểm, quỷ quyệt bất nhất với vẻ ngoài yếu ớt nhu nhược.
Vương Vu Dạng lười biếng ậm ừ trong miệng: "Hửm?"
Chu Dịch khom lưng kề sát vào, đầu thuốc chạm vào ánh lửa, phút chốc được đốt cháy lên. Hắn khẽ khép mi rít một hơi thuốc, chậm rãi nhả khói vào khoảng không.
"Tôi không hề giận."
Vương Vu Dạng tới bồn rửa tay, nhìn thanh niên từ trong gương: "Tiểu Dịch, chú chỉ bị quáng gà, thị lực ban ngày bình thường."
Sắc mặt Chu Dịch tối tăm.
Vương Vu Dạng sâu xa: "Cậu có phát hiện không, cậu ở trước mắt chú..."
Chu Dịch bỗng dưng mở miệng: "Ra ngoài."
Vương Vu Dạng vẩy vẩy đôi tay ướt nước, nhìn mấy giọt nước trôi xuống rãnh, như một trưởng bối dung túng đứa nhỏ nhà mình: "Cậu không cho chú nói, vậy thì không nói nữa."
Chu Dịch cụp mắt hút thuốc, mày nhíu chặt.
Vương Vu Dạng cười: "Tiểu Dịch có chuyện muốn nói."
Chu Dịch nói, không có biểu cảm gì: "Ai cũng có nhu cầu sinh lý, nếu anh thật sự vừa mắt thằng nhóc kia..."
Vương Vu Dạng quay người, hứng thú nhìn hắn.
Đường nét khuôn mặt Chu Dịch ẩn dưới lớp khói mờ: "Cũng kìm chế cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hung-dong/158618/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.