Chu Dịch bóp hai ngón tay, con rết vừa mới uốn tới ẹo lui phút chốc đã bất động. Hắn buông lỏng tay, con rết rơi xuống đất.
Vương Vu Dạng nhìn xác con rết trên nền nhà, nhìn qua bàn tay đã bóp chết nó, xanh mặt lùi về sau vài bước, miệng cắn cắn điếu thuốc: "Không bỏ vào chảo dầu chiên ăn à?"
Chu Dịch chế nhạo ngoảnh mặt làm ngơ.
Vương Vu Dạng lại nói: "Quên mất, mấy người các cậu bắt ăn sống được tại chỗ."
Cơ mặt Chu Dịch khẽ giật: "Trên tường còn."
Vương Vu Dạng đưa mắt nhìn thì thấy ngay hai con rết, một to một nhỏ. Anh khó khăn nuốt nước bọt, quay người chạy biến xuống tầng, vội vàng như muốn trốn.
Chu Dịch như không nhìn thấy, ngồi vào chiếc ghế kê bên cửa sổ kiểu Pháp, nghe thấy tiếng đóng mở cửa dưới nhà, khép mi chợp mắt.
Không lâu lắm sau đó, tiếng mở cửa lại xuất hiện.
Vương Vu Dạng mua hai bình xịt côn trùng về, xịt lung tung các góc tường. Anh nằm gục trên giường, nhìn căn phòng vẫn vô cùng lạ lẫm với mình sau hai ngày, bất giác ngủ thiếp đi, đến khi tỉnh lại thì trời đã tối.
Cả căn nhà yên tĩnh, Vương Vu Dạng không vội bật đèn. Anh nhìn ngoài cửa sổ, tầm mắt như bị phần mềm điều chỉnh độ sáng tác động, mọi thứ trở nên mờ mịt, tối tăm.
Giữa khoảng tối đen hỗn độn chen lẫn vài tia sáng yếu ớt, gần như không thể nhìn rõ thứ gì.
Vương Vu Dạng nhắm mắt lại, từng loại mùi hương xộc vào từng tế bào khướu giác.
Vách tường hôi hám ẩm mốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hung-dong/158598/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.