Mưa to thế này, Miêu Tĩnh ra ngoài hơn một tiếng đồng hồ, sau đó tay không quay về ký túc xá, bạn cùng phòng xem tivi nên chẳng hay biết gì.
Cô khép chặt áo khoác trên người, đi thẳng vào phòng tắm.
Tắm rửa xong đi ra, chiếc cổ trắng nõn hiện một mảng đỏ ửng lớn do móng tay cào.
“Cô sao thế? Cổ sao đỏ ghê vậy.”
“Chắc là dị ứng, quần áo mới lấy trong tủ ra, hơi ngứa.”
“Ngoài kia đang mưa to, gọi điện cô lại chả bắt máy.”
“Không nghe thấy chuông điện thoại, ban nãy tôi đi gặp người bạn, nói chuyện mấy câu.”
Miêu Tĩnh không nói nhiều, cô mở laptop tăng ca, đứng dậy đi thay sang chiếc áo dệt kim cao cổ.
—
Trận mưa như thác đổ khiến đầu óc Trần Dị có phần hỗn độn, không hiểu sao lại mất kiểm soát, có lẽ chỉ đơn giản là vì bị Miêu Tĩnh chọc tức.
Về đây mấy tháng, cô liên tục gây chuyện, anh chưa chuẩn bị tâm lý nên chẳng cách nào đỡ nổi.
Tiệm bida có một phòng làm việc nhỏ dùng để sửa gậy bóng.
Ban đầu đó là căn phòng riêng cho Trần Dị sửa gậy, về sau anh cũng rủ Ba Tử học cùng.
Sửa gậy bóng không khó, học được kỹ năng này dù sao vẫn có chỗ tiện.
Buổi sáng tiệm bida vắng tanh, Ba Tử ngồi trong phòng làm việc bảo dưỡng gậy bóng, bình thường Trần Dị cũng ngồi bên trong hút thuốc một lúc, theo dõi cậu ta làm việc, tán gẫu đôi ba câu.
Ba Tử coi phòng bóng là sự nghiệp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoang-va-xuong/2882624/chuong-25.html