🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ba ngày sau Trần Dị mới đến tìm Miêu Tĩnh.

Miêu Tĩnh mất ngủ, hoảng loạn, nhũn chân, mặt mày tái nhợt. Cô không dám giấu con dao găm trong phòng ngủ, mà luôn buộc chặt vào người không rời nửa bước, nói dối là bụng mình đau. Con gái bước vào thời kỳ dậy thì, thường xuyên có đứa xin nghỉ vì đau bụng. Đánh bậy đánh bạ thế nào mà cũng được, chủ nhiệm lớp dặn Miêu Tĩnh ở phòng ngủ và lớp học nghỉ ngơi cho khỏe. Bạn cùng phòng đưa cơm lấy nước giúp cô, Miêu Tĩnh vẫn làm ổ một chỗ như con chim cút.

Tối, trên đường về phòng ngủ, Trần Dị tóm lấy cô, thầm đánh mắt ra hiệu với cô. Miêu Tĩnh hiểu ý, bước đi theo anh và giữ một khoảng cách không xa không gần. Hai người một trước một sau tới sân thể dục, cạnh đó có khoảng đất dự trữ cỏ dại mọc um tùm, rất dễ ẩn náu.

Liên tiếp mấy hôm nay Trần Dị bị phạt đứng trong phòng hiệu trưởng xét hỏi. Anh giả vờ ngây thơ vô tội. Lãnh đạo nhà trường không bắt được thóp của anh, nửa tin nửa ngờ cho thả người. Anh nghênh ngang ra khỏi văn phòng, quay về lớp, sắm vai học sinh vâng lời học tập.

Miêu Tĩnh đứng sau bụi cỏ tạp nham, bên trong có một khoảng đất trống nhỏ có thể nấp mình. Ngón tay Trần Dị ấn mái đầu quả dưa của cô để cô ngồi xuống, mình anh ra ngoài đi vòng một vòng, rồi trở về. Hai người ngồi xổm, mặt đối mặt, trông khuôn mặt đối phương đều hóa mơ hồ.

“Đồ đâu?”

Con dao găm được cô buộc vào

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoang-va-xuong/271930/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.