🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“A, xấu hổ chết mất…’’

“Cậu ấy sao vậy?’’ Suy nghĩ về bài tập trước mắt của Chu Nguyễn Hàng đã bị Thời Cấm cắt đứt không biết bao nhiêu lần.

Từ sau khi từ phòng dương cầm trở về cho đến bây giờ, cô vẫn còn liên tục nói những lời này, nói đến mức lỗ tai hắn đã muốn chai sần.

Lâm Tịch nhìn Thời Cấm vẫn đang đắm chìm trong thế giới riêng của mình, không hề quay đầu nói với Chu Nguyễn Hàng, “Không sao, cậu không cần phải để ý đến cậu ấy.’’

“Thời Cấm, tớ muốn ăn kẹo cay, chúng ta đi căng tin đi, tớ mời.’’

“Không đi, không có tâm trạng, không muốn ăn.’’

Bây giờ Thời Cấm quả thực là một chút khẩu vị cũng không có, vừa nghĩ tới việc Kỷ Hoài mặt không đổi sắc đóng “ầm” cánh cửa ngay trước mặt hai người, cô liền cảm thấy trái tim mình như vỡ ra thành trăm mảnh.

Chu Nguyễn Hàng nhìn Lâm Tịch đang ở trước mặt, hắn thò tay vào trong hộc bàn, móc ra mấy gói kẹo cay.

“Cho cậu.’’

Lâm Tịch không ngần ngại ngay lập tức nhận lấy mấy gói kẹo cay ở trong tay Chu Nguyễn Hàng.

Ở thời đại mà tình bạn bè còn không bằng một bao kẹo cay này, lúc này có người tặng bạn kẹo cay, người không cần chính là kẻ ngốc.

“Vẫn là cậu hiểu tớ, người anh em này đủ nghĩa khí, nhìn phân thượng mấy gói kẹo cay này của cậu, sau này có chuyển gì chị đây sẽ bảo vệ cậu.’’ Lâm Tịch nhướn mày với hắn.

Chu Nguyễn Hàng nhìn dáng vẻ dõng dạc hùng hồn của Lâm Tịch, không nhịn được bật người

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-gio-doi-em/148716/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.