Tết nguyên đán năm 2002, chúng tôi nhận được thiệp mời của Thanh Thanh.
Gần hai năm nay, mặc dù Diệp Tử vẫn giữ liên lạc với Thanh Thanh,nhưng ai cũng theo đuổi cuộc sống riêng của mình, quân tử giao du nhạtnhư nước (Người quân tử qua lại với nhau tuy sơ mà thân, tuy khinh màtrọng.)
Nói vậy chứ việc kết hôn này cũng chóng vánh, nămngoái Thanh Thanh tự mình xuống Thượng Hải tìm anh bạn KK, càng chungđụng cuộc sống như vợ chồng mọi thứ càng trở nên vô vị, cô bé chán ngánđi đăng ký một lớp học, đồ họa vi tính, thiết kế chỉnh sửa gì đó, coinhư tính kế lâu dài, chuẩn bị cho cuộc sống độc lập sau này.
Trong quá trình tiếp xúc với máy tính, chẳng mấy chốc cô bé đâm nghiện Internet, chú rể là quen qua mạng, biên tập viên của một đài truyềnhình nào đó.
Nói thật, không phải vì tận mắt chứng kiếncuộc hôn nhân mỹ mãn của Thanh Thanh, có đánh chết tôi cũng không tin,thế giới này chỉ cần dùng bàn phím là có thể gõ bật ra chuyện tình yêu.
Ngày cưới nhau, cô dâu xinh đẹp mời rượu tôi và Diệp Tử, nháy mắt hỏi: “Định bao giờ? Anh chị cũng nhanh lên chứ!”
Rồi cô bé ghé tai tôi thì thầm: “Tháng 12 năm nay, tháng 12 năm nay.”Tôi kéo tay Thanh Thanh lại gần mình, mục đích chỉ có một, hy vọng cô bé có thể khuyên giải Diệp Tử đề phòng Tề Ngọc Quỳnh một chút.
Thanh Thanh nhìn tôi sửng sốt, nói: “Trời ạ, con lợn thối ấy ra tù rồi à?”
***
Vừa vặn thời gian này, Ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-xin-mot-dieu-thuoc-yeu-nu-quay-bar/3168589/quyen-5-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.