🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ròng rã hơn một tháng nay tôi không hề được làm chuyện ấy với Diệp Tử.



Chẳng phải không muốn, mà là không thể.



Ức Đình rất lười biếng, hàng ngày ngoài ăn cơm và đi ra ngoài đánh mạt chược cùng Diệp Tử, thời gian còn lại ngồi ì trên sa-lông trong phòngkhách cho qua ngày.



Ngả ngốn nằm lăn lóc, là nguyên tắc cơ bản của Ức Đình.



Tôi với Diệp Tử không thể trình diễn đời sống trên giường trước mặt Ức Đình!



Nhà tôi càng ngày càng giống một cái ống ngút khói, Ức Đình nghiệnthuốc hơn cả Diệp Tử, mở mắt ra là ngậm một điếu, cứ thế đốt hết điếunày đến điếu khác, nhưng lại không giống Diệp Tử ở điểm thích sạch sẽ.Nhà cửa bắt đầu bị xáo trộn, Diệp Tử cảm thấy hơi phiền.



Nhắc nhở Ức Đình cũng chẳng ích gì, cô ta vẫn bạ đâu vứt đấy.



Thời gian này Cảnh Trực đã tiến hành đầy đủ mọi thủ tục cho Tuyết Nhiđi du học Mỹ. Đêm trước hôm Tuyết Nhi đi, chúng tôi cùng ăn cơm.



Tôi hỏi Cảnh Trực: “Bây giờ làm thủ tục đi Mỹ có khó không anh?”



Cảnh Trực nói: “Chú thấy anh làm xong hết rồi đấy!”



Trong đầu tôi lại hiện lên hai má lúm đồng tiền xinh xắn của Tiêu Lâm, chẳng nhẽ cô vì tôi nên trì hoãn mọi việc?



Dùng bữa xong Tuyết Nhi kéo tay tôi nói nhỏ: “Anh Hải Đào ơi, từ đầuem đã ủng hộ việc anh và Diệp Tử, vì em có thể nhìn thấy anh yêu chị. Em hy vọng anh đối xử tử tế với Diệp Tử, chị ấy là người con gái

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-xin-mot-dieu-thuoc-yeu-nu-quay-bar/3168549/quyen-3-chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cho Em Xin Một Điếu Thuốc (Yêu Nữ Quầy Bar)
Quyển 3 - Chương 39
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.