Hạ Anh tất bật chuẩn bị thi hết học kì một để nghỉ tết dương lịch. Bài vở ngập đầu, cô và Linh Nhi cùng căng mắt ở thư viện, rồi lại về phòng vật lộn. Kì một toàn những môn thi tự luận, mà tự luận tức là lý thuyết nó dài lê thê như cái lịch sử hình thành và tiến hóa của loài người vậy.
Đã gần một tháng nay cô không về nhà anh trai, cũng không có thời gian nói chuyện nhiều. Cơ bản là không có gì đặc biệt để quan tâm thì cuộc sống của cô nó vốn nhạt như vậy là cùng thôi.
Thi thoảng Nam Phong có gọi điện hay nhắn tin Hạ Anh đều trả lời bằng những câu mang tính kết thúc cuộc thoại, làm anh tức phát điện. Nhưng rõ ràng không có lí do gì để tức giận cả, anh là gì mà đòi người ta dành thời gian cho mình, là gì mà đòi người ta chủ động liên lạc? Chẳng phải trong mắt Hạ Anh thì Nam Phong chỉ là người lợi dụng cô để tiếp cận anh trai mình thôi sao. Đạt được mục đích rồi còn ăn vạ người ta, anh thấy mình không khác chí phèo là mấy.
Vừa nghĩ đến đấy Nam Phong lại muốn lôi thằng em họ quý giá về mà đập cho nó to đầu ra thì thôi. Cũng đúng, anh còn chưa xử lý nó. Mà vừa vặn, nó chẳng phải cũng là sinh viên năm một của trường Nhân Văn sao? Một cô gái ưu tú như vậy lẽ nào nó còn không biết? Lần này sẽ cho nó cơ hội đền tội.
Cảm thấy tâm cơ của mình không ít, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-toi-nguyen-mot-doi/2546177/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.